Lê Tường không nghĩ tới người đứng bên ngoài lại là hắn.
“Tại sao ngươi lại gầy đi nhiều như vậy?”
Ngũ Thừa Phong trăm triệu lần không tưởng tượng nổi, vừa gặp nhau, Tương nha đầu đã lập tức chú ý tới hắn gầy đi, trong lòng hắn thật ấm áp.
Màn trời chiếu đất thời gian dài như vậy, lại ăn uống chẳng đâu vào đâu, hiển nhiên phải gầy đi rồi.
“Chúng ta đi áp tiêu đều như vậy, chỉ cần chịu khó bồi dưỡng nửa tháng sẽ bình thường trở lại.”
Hắn quay đầu nhìn về phía Lê Trạch, gọi đối phương một tiếng Lê đại ca.
Lê Trạch đã nhớ ra rất nhiều chuyện ngày trước, hắn không còn xa lạ với vị đệ đệ mình từng rất yêu thương khi xưa, thay vào đó lại nhiều hơn vài phần thân thiết.
“Khi còn nhỏ, ngươi thường gọi ta là A Trạch ca mà.”
Nghe lời này, Ngũ Thừa Phong vô cùng vui vẻ, hắn lập tức gọi một tiếng A Trạch ca.
“Tứ ca, đừng đứng nữa, mau ngồi đi, ta đi làm cho ngươi một nồi khác, vừa lúc cùng ăn tất niên.”
Lê Tường nói là lập tức bước vào phòng bếp, Đào Tử đang muốn đi theo nàng vào nhóm lửa đã thấy Ngũ Thừa Phong kia đứng lên tranh việc của nàng ấy rồi.
“Ta đi nhóm lửa cho ngươi.”
Hai người một trước một sau bước vào phòng bếp, lúc này Lê Trạch mới phát hiện ra một chút điểm bất bình thường.
Hắn nhíu nhíu mày, nhìn về phía Quan Thúy Nhi, ánh mắt kia tràn đầy nghi hoặc về quan hệ của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611472/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.