Lê Tường vội vàng mở cửa, ló đầu nhìn ra bên ngoài. Quả thật phụ thân và đại ca đã trở lại rồi.
“Phụ thân! Đại ca!”
A? Phía sau hai người bọn họ còn có ba người khác? Một là Lạc Trạch, còn hai người kia, rất lạ mặt. Bọn họ ăn mặc lại không giống người trong thôn, cũng không giống người trong thành.
Hai người này tỏ ra rất tò mò với cảnh vật chung quanh, luôn không ngừng đánh giá mọi nơi, tay còn gắt gao túm vạt áo Lạc Trạch, y như bộ dáng tiểu tức phụ mới về nhà trượng phu vậy.
Đây là ai?
“Tương Nhi, có bánh bao không? Mang cho chúng ta mấy lồ ng đi, buổi sáng nay chỉ ăn cái trứng gà, đã tiêu hoá hết trên đường trở về rồi, bụng ta lại đói.”
“Có có có, ta lập tức đi lấy.”
Lê Tường kìm chế sự nghi hoặc trong lòng, xoay người đi vào phòng bếp cầm năm lồ ng bánh bao nhân hành tây ra, lại rót cho mỗi người bọn họ một chén sữa đậu nành lớn.
Ăn uống no đủ, Lê Trạch mới giới thiệu.
“Hai ngày trước chưởng quầy Miêu nói muốn tuyển thêm chạy bàn, ta để ý tửu lầu chúng ta vẫn chưa tuyển được, vừa lúc gặp gỡ hai người bọn A Thất ở nhà A Trạch. Thấy hai người bọn họ rất chăm chỉ, chịu khó, nên mang bọn họ về.”
“Trúc Thất, Nhị Sinh?”
Lê Tường thấy quan hệ thân cận giữa hai người bọn họ và Lạc Trạch, nàng không nhịn được phỏng đoán.
“A Tường, ngươi quen biết bọn họ?”
“Không quen biết……”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611460/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.