Hai người Trúc Thất và Nhị Sinh đều đủ tuổi. Người cũng rất cần mẫn, nghe nói vì kiếm tiền còn chịu làm việc đổ hương đêm.
Việc chạy bàn chắc chắn kiếm được nhiều tiền hơn việc đổ hương đêm kia, hẳn là bọn họ sẽ đồng ý.
“Gần đây tửu lầu muốn tuyển thêm hai chân chạy bàn, tuy tiền công được 600, nhưng rất mệt. Nếu hai người có thể làm, vậy cứ đi theo A Trạch cùng lên thuyền đi.”
Lạc Trạch nghe vậy cảm thấy vui mừng cực kỳ, hắn không cần suy nghĩ đã nhận lời thay hai kẻ còn ngốc nghếch đứng đằng kia.
“Bọn họ có thể! Cảm ơn Lê đại ca!”
Quả thực đây chính là chuyện cực kỳ tốt!
“Mau cảm ơn Lê đại ca đi!”
Lạc Trạch đẩy đẩy hai người, lúc này Trúc Thất mới phản ứng được, hắn vội vàng kéo Nhị Sinh chắp tay thi lễ liên tục nói lời cảm tạ với phụ tử Lê gia.
“Một chút việc nhỏ thôi mà, đừng khách khí như vậy. Hai người nhanh thu thập xiêm y đi, chúng ta nên về thành sớm một chút.”
Đã một đêm không trở về nhà, Lê Trạch thật sự rất lưu luyến, cũng không biết Vân Châu có ăn ngon ngủ yên hay không.
Lúc này Kim Vân Châu bị nhớ thương vừa rời giường đã hắt xì một cái, dọa Kim Thư hoảng sợ vội vàng mặc thêm xiêm y cho nàng ấy.
“Ai nha ta không sao đâu, không cần lo bò trắng răng đâu.”
Kim Vân Châu mặc xong xiêm y ngồi trước bàn trang điểm để Kim Thư búi tóc cho nàng ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611458/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.