“Đúng rồi đại bá, sau này, huynh đệ chúng ta sẽ bảo vệ cho sạp hàng của ngươi ba ngày, không thu phí bảo hộ. Còn huynh đệ A Thành, ta nhớ ngươi làm việc trong một cửa hàng lương thực? Ai nha! Vậy ta lại có thêm một thân thích hỗ trợ trên trấn rồi!”
Hỗ trợ? Hỗ trợ cái gì?
Quan lão đại lập tức nghĩ đến chuyện Lạc Trạch lấy cái chén ở sạp hàng của hắn ta lúc trước. Nếu mấy tên du côn này tới cửa hàng lương thực gây sự với A Thành, chắc chắn nhi tử nhà hắn ta khôn giữ nổi công việc này đâu. Không được!
“Tiểu Lạc à, chuyện hôn sự của Thúy Nhi tuyệt đối là hiểu lầm. Trước kia chúng ta không biết lão nhị đã chuẩn bị cho ngươi và nàng đính hôn, cho nên mới tìm người dò hỏi một phen. Nếu bây giờ đã biết, tự nhiên sẽ không nhúng tay vào nữa.”
Chu thị bị nam nhân nhà mình đẩy một cái, đành gật đầu phụ hoạ: “Ngày mai ta sẽ đi nói rõ ràng với Vương bà, Thuý Nhi nhà ta đã định hôn sự rồi.”
Lạc Trạch lại nhìn nhìn hai lão nhân trong nhà.
Quan lão bà tử không tình nguyện hừ một tiếng, coi như đồng ý rồi.
Lạc Trạch cũng không muốn ép nhà bọn họ quá chặt, đã thấy vài người nhận lời rồi, hắn cũng cảm thấy mục đích đã đạt được.
Hắn kéo hai người Trúc Thất lại đây rồi đứng dậy nói: “Như thế nào cũng là người một nhà, ta cũng không muốn làm cho quá khó coi. Ta tự giới thiệu một chút, phụ mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611456/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.