“Ông chủ Vu, đây là một kiện hàng mẫu ta chuẩn bị mang vào trong thành đi bán, lúc sắp đi cũng không chuẩn bị nhiều, ngài muốn mua đi, chỉ sợ lúc ta muốn bán lông lại không có hàng mẫu.”
“Hả? Lông?”
Trong nháy mắt, cái từ mới mẻ này bị ông chủ Vu bắt được.
“Đó là thứ nhét trong tấm áo lót này, nó có thể giữ ấm hơn bông nhiều. Nói vậy ông chủ Vu ngài cũng cảm nhận được rồi, thứ này không chỉ giữ ấm, còn rất nhẹ. Ngài nói loại thời tiết như nơi này, những phu nhân tiểu thư, ai nguyện ý mặc mấy đồ dày cộm, xấu xí kia, chắc chắn thứ nguyên liệu lông của ta sẽ bán rất chạy.”
Ông chủ Vu gật gật đầu, dĩ nhiên là hắn cũng biết. Chỉ nói riêng nương tử nhà hắn thôi, hàng năm cứ đến mùa đông, nàng ấy đều oán giận trời lạnh phải mặc những thứ áo to lớn xù xì như gấu, nhìn xấu vô cùng.
Nếu hắn mang loại lông này đi làm……
“Tiểu huynh đệ, không bằng ngươi trực tiếp bán lông cho ta đi, ý ngươi như thế nào?”
Dường như Ngũ Thừa Phong đã hơi động tâm, nhưng hắn lại lập tức từ chối.
“Ông chủ Vu, đã sắp tới nơi rồi, ngươi đâu cần phải mua nửa đường như vậy, tốn công lắm.”
“Không không không, ta cảm thấy rất cần thiết. Lại nói, sau khi các ngươi đưa ta về nhất định phải rời đi trước khi tuyết rơi, đúng không? Nếu các ngươi tiếp tục ở lại nơi đây, chỉ sợ không kịp trở về đón năm mới. Bây giờ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611430/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.