“Ta chỉ quên thôi mà, ngươi cũng biết khi ta mang thai, trí nhớ không tốt mà.”
Mặc kệ thế nào Kim Vân Châu cũng không chịu thừa nhận là nàng ấy cố ý làm thế.
“Cũng không biết là người nào nhiều chuyện dám đi nói bậy trước mặt phụ thân ta, quá chán ghét!”
Kim Hoa đang bưng nước, vừa vào tới cửa đã nghe thấy những lời này, hai tay nàng ấy run lẩy bẩy, khiến nước trong chậu cũng sánh ra ngoài non nửa.
Đã nhiều năm làm chủ tớ, hiển nhiên Kim Vân Châu cực kỳ hiểu tính nết của nàng ấy.
“Kim Hoa, ngươi có việc gạt ta.”
“Nô tỳ……”
Kim Hoa cẩn thận ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lại chột dạ không nhịn nổi, cuối cùng hai chân nàng ấy mềm nhũn, lập tức quỳ xuống.
“Tiểu thư! Kim Hoa biết sai rồi! Kim Hoa không nên gạt ngài lén lút báo tin cho đại thiếu gia, lần sau Kim Hoa không dám nữa! Kim Hoa chỉ lo lắng cho ngài thôi.”
“Cái gì?!” Kim Vân Châu vỗ bàn một cái, lửa giận bắt đầu bùng lên trong lòng.
Phải biết rằng, Kim Hoa chính là tâm phúc của Kim Vân Châu, là nha đầu của hồi môn. Thế mà nàng ấy vẫn truyền tin cho nhà mẹ đẻ dù biết Kim Vân Châu không hề muốn làm thế.
Nói khó nghe một chút, hành động này của Kim Hoa chẳng khác nào phản bội chủ nhân.
“Được được được, ngươi là nha đầu có chủ kiến.” Thanh âm Kim Vân Châu trở nên lạnh lẽo.
“Một khi đã như vậy, lần này mấy người phụ thân ta trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611419/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.