“Lần này ngươi muốn tới Dụ Châu, lại vừa lúc mấy ngày trước đây, ta trở về thấy mọi người trong nhà đang làm thịt vịt, nên tiện thể làm ra cái này cho ngươi.”
Ngũ Thừa Phong nghe xong, trái tim lập tức nhảy lên bùm bùm không ngớt.
Hắn cũng không biết vì Lê Tường đột nhiên đối xử tốt với hắn, hay là lớp lông nhung của vịt quá ấm áp, chỉ biết rằng lúc hắn trở lại tiêu cục, cả người vẫn bị vây trong trạng thái ngơ ngác.
Đại Lưu thấy hắn ngây ngốc ôm một thứ gì đó màu đen thui, thì tiến lên kéo ra, lén lút nhòm vào, nhưng hai mắt còn chưa phát hiện được điều gì, cái túi kia đã bị người ta cướp lại.
“Thứ gì vậy? Một loại bảo bối ư?”
“Là một thứ rất hữu dụng, ngươi đừng lấy, cầm đi ta sẽ nóng ruột lắm.”
Ngũ Thừa Phong bỏ bao tay vào trong rương, sau đó hắn vội vội vàng vàng chạy ra ngoài. Nhưng dường như hắn vẫn không yên tâm về Đại Lưu, cho nên chốc lát sau hắn lại chạy về cất bao tay vào trong lòng ngực.
Đại Lưu: “……”
Tiểu tử này đúng là thần giữ của, ngươi định làm gì chứ?
Ngay sau đó, Ngũ Thừa Phong đã lao như một cơn gió vào trong phòng sư phụ.
“Sư phụ sư phụ, có một vụ mua bán, ngươi có làm hay không?”
Tiêu đầu Sài theo bản năng bịt kín túi tiền của mình, từ chối cực kỳ kiên định.
“Không làm!”
“Sư phụ, thật sự là một vụ mua bán cực kỳ cực kỳ có lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611394/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.