Nàng rất vui nếu được chia sẻ món ngon như vậy với người nhà mình.
Lê Tường cho những miếng Tô Hoàng Độc trên đ ĩa vào hộp đồ ăn, sau đó nàng và Khương Mẫn xào thêm ba món đồ ăn, lại hầm một bát canh củ sen hầm xương ống đơn giản nữa. Cuối cùng ăn cơm xong nàng mới mang hộp đồ ăn về nhà.
Về đến nhà cũng không ở lại lâu, nàng chỉ vừa ngồi một thoáng đã chạy qua nơi đặt làm gia cụ đã hỏi thăm được từ chỗ đại ca.
Ngay ngoài cửa khi nhìn thấy bảng hiệu Chu Thị Mộc Tài Hành, nàng đã có cảm giác nơi này là sản nghiệp của một gia tộc nào đó bởi vì khoảng sân bên ngoài rất rộng.
Kết quả vừa vào cửa hàng, trái tim háo hức của nàng đã lạnh đi một nửa. Vừa đi vào, nàng đã nhìn thấy trong sân bày đủ loại gỗ, chẳng những lộn xộn lung tung, còn có những khúc bị mốc, thậm chí còn mấy khúc đã mọc nấm rồi? Chẳng biết kể ra có ai chịu tin hay không.
Đây là gỗ nguyên liệu đó?
Nàng tiếp tục đi vào bên trong, trong này sạch sẽ hơn bên ngoài một ít, trên mặt đất còn bày không ít bàn ghế, ngăn tủ bán thành phẩm. Nhìn qua tay nghề cũng không tệ lắm, có điều nàng không nhận ra những loại bàn ghế này được làm từ loại gỗ gì
“Nha! Có khách nhân tới, đại ca mau ra đây, có khách nhân tới!”
Thanh âm kích động của tiểu cô nương kia làm Lê Tường hoài nghi có phải nơi làm đồ gia cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611358/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.