“Đúng đúng đúng, nếu trả ít quá ta và phụ thân ngươi còn không đồng ý đâu nha.”
Hai mẫu nữ vừa cười nói vừa cất tiền bạc đi rồi cùng nhau xuống lầu.
“Chuyện gì mà hai người vui vẻ như vậy?”
Lê Giang đang ở dưới lầu, đã nghe thấy tiếng cười của hai mẫu nữ bên trên.
“Đương nhiên là muốn phát tiền công rồi.”
Lê Tường vỗ vỗ túi tiền, nàng sai Hạnh Tử qua sông gọi tiểu cữu cữu và Lạc Trạch qua bên này.
“Hôm nay là ngày 25, cuối tháng chúng ta nên phát tiền công.”
Nàng mang từng chuỗi đồng bối đã xâu tử tế từ trên lầu ra, đưa 600 cho tiểu cữu cữu, 600 cho Lạc Trạch, biểu tỷ cũng có 600.
“Phụ thân, ngươi và tiểu cữu cữu giống nhau, cho ngươi 600. Nương, công việc của nương nhẹ nhàng một chút, ta chỉ đưa 300 thôi. Ngươi đừng chê ít nha.”
Quan thị cười tiếp nhận 900 đồng bối, bà lập tức nói sẽ không.
“Nữ nhi đã phát tiền công, làm gì có chuyện chê ít chứ.”
Người một nhà được phát tiền công, ai nấy đều vô cùng vui sướng, Đào Tử và Hạnh Tử chỉ có thể đứng một bên hướng ánh mắt đầy trông mong về phía bọn họ.
Các nàng biết bản thân mình được người ta mua về, cả đời không thể chuộc thân, cũng như cả đời không biết tiền công là gì, hai nàng nhìn theo chỉ vì hâm mộ thôi.
“Đào Tử, Hạnh Tử, các ngươi lại đây.”
“Ừm? Làm sao cơ?”
Hai tỷ muội đi qua nhìn khuôn mặt đang tươi cười bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611349/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.