“Đại tràng còn kẹp cả phân, hai người các ngươi qua ăn đi? Nhanh qua mang về cho khuất mắt ta.”
Bạch lão phụ rống lên một hồi, sau đó lưu lại ánh mắt cảnh cáo, tiếp theo lão nhân gia mới nổi giận đùng đùng rời đi.
Bạch lão nhị chỉ cần nghĩ tới buổi tối hôm nay chuyện gì đang chờ đón mình ở nhà, đã cảm thấy da đầu tê dại, hắn cuống quít quay đầu xin đại ca giúp đỡ.
“Đừng nhìn ta, lúc ta nói thì ngươi không chịu nghe. Bây giờ đã xảy ra chuyện, ngươi tìm ta cũng vô dụng. Ta khuyên ngươi bây giờ nhanh chóng kéo đám thịt hầm kia qua trả Tống gia đi, thuận tiện thu lại đống tiền đặt cọc của ngày mai lại đi. Số tiền đó không nhỏ đâu, nếu phụ thân mà biết, cẩn thận cái m.ô.n.g của ngươi.”
“Đại ca…… Tiền đã đưa ra ngoài, làm gì có đạo lý đòi lại……”
Bạch lão đại bị những lời này của đệ đệ làm cho tức quá mà bật cười.
“Ngươi đừng có nói với ta, ngươi về mà nói với phụ thân ấy. Rồi xem lão nhân gia có nghe ngươi nói hay không. Bây giờ chúng ta không thể bán nổi món thịt hầm của Tống gia kia, ngươi vẫn còn giữ nguyên thái độ vịt c.h.ế.t rồi cái mỏ còn cứng à? Đương nhiên, nếu ngươi không dám làm, để ta qua nói giúp ngươi.”
“Đừng đừng đừng, để ta tự đi là được.”
Bạch lão nhị cực kỳ hiểu tính nết của lão đại nhà mình, nếu để lão đại qua bên đó, chắc chắn lão đại sẽ tuôn ra một đống những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611326/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.