Nhóm thân tộc thấy đôi phu thê này đều khẳng định Liễu Hoài Chi không phải hài tử của Liễu gia, lập tức bọn họ đều nghị luận sôi nổi.
“Chẳng lẽ lời bọn họ nói là sự thật?”
“Hay đôi phu thê này điên mất rồi?”
“Nhưng ta thấy đúng là Hoài Ca lớn lên không giống Liễu Thịnh.”
Một đám người mồm năm miệng mười ồn ào ầm ĩ. Liễu tộc trưởng lại vỗ bàn một cái nữa, ngay lập tức đã sinh ra hiệu quả khiến đám người đang ồn ào kia yên tĩnh lại.
“Liễu Thịnh, ngươi nói Hoài Ca không phải nhi tử của ngươi, vậy có chứng cứ không?”
“Chứng cứ…… Chứng cứ vẫn còn ở trong thư phòng của ta. Hoài Ca đã sớm c.h.ế.t rồi, ta và Dư thị đã làm linh vị cho hắn, các ngươi tự mình đi xem sẽ biết!”
Liễu Thịnh nói tới đây còn khóc rống lên.
Hắn ta đã tạo nghiệt gì chứ? Từ nhỏ không được phụ thân yêu thích, sinh ra một nhi tử còn c.h.ế.t yểu, thật vất vả mới hại c.h.ế.t được lão nhân kia, nhưng gia sản lại không có phần của hắn ta. Tới bây giờ còn sắp bị trầm đường rồi!
Làm gì có ai muốn mình c.h.ế.t đâu? Bởi vậy phu thê Liễu Thịnh lập tức nhào qua ôm đùi tộc lão bắt đầu khóc lóc ầm ĩ, khóc bọn họ không lưu lại một giọt m.á.u cho đại phòng Liễu gia, mà nay đã sắp c.h.ế.t tới nơi.
Nhóm tộc lão nghĩ một lát cũng thấy lời này có đạo lý, nếu Hoài Ca thật sự không phải hài tử của Liễu gia, vậy một nhánh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611309/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.