Đương nhiên, người đầu tiên bị điều tra chính là Lê Tường, vị trí cửa hàng mua chén kia cũng hỏi được từ trong miệng người Lê gia.
Trong lòng Lê Tường hơi run rẩy. Hôm qua Thu lão kia khám mạch cho nàng lập tức thay đổi sắc mặt.
Lão không thèm nói là bệnh gì nhưng lại khai ra một đống dược, dược này khó uống muốn chết, chỉ một ngụm suýt chút nữa đã lấp kín yết hầu của nàng.
Cũng may Thu lão nói chỉ cần uống thuốc đủ bảy ngày sẽ khỏi, nếu không Lê Tường còn ngỡ mình mắc phải bệnh nan y.
Ngay lúc tâm tình nàng vẫn chưa bình tĩnh lại, thì có hai hộ vệ tìm tới nhà nàng, nghe hai người này họ Kim, nàng đã suy đoán ngay bọn họ là người của Liễu thiếu phu nhân bên kia rồi.
Hai người đó đanh mặt, hỏi đi hỏi lại nàng về chuyện cái chén Thu lão mang đi hôm đó, hiển nhiên cái chén kia chắc chắn không phải vật bình thường.
Chẳng lẽ bệnh của nàng lại có liên quan tới cái chén kia?
“Biểu muội, hôm nay hết mưa rồi, chắc là sẽ nhiều khách nhân hơn một chút, trong chốc lát nữa ta không thể ngồi nói chuyện với ngươi được rồi. Ngươi chú ý dưỡng bệnh nhé, đừng lo lắng nhiều như vậy.”
“Biết rồi, bây giờ ta ngồi trên này đọc sách, vừa lúc cũng học thêm chữ.”
Quan Thúy Nhi gật gật đầu, nàng ấy mang cơm canh còn thừa lại xuống lầu.
Kỳ thực, Lê Tường đâu có tâm tình đi đọc sách, hiện tại trong lòng nàng đang tràn đầy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611296/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.