Cách ăn mặc, phục sức trên người thái gia gia lại giống hệt lão thần tiên trong giấc mơ của nữ nhi hắn.
Kể cũng lạ, sau khi tỉnh lại, hắn lập tức cảm thấy tinh thần sảng khoái, không còn chút bất an, lo lắng như trước kia nữa.
Chắc hẳn là thái gia gia đau lòng cho hắn nên mới mượn cơ hội này tới chỉ điểm nữ nhi, trao cho nàng tay nghề đầu bếp.
Năm sau thời điểm tế tổ nhất định phải dâng thật nhiều lễ vật lên cho nhóm tiền bối.
“Phụ thân, ngươi còn thức không? Hôm nay mưa lớn quá, nên ra chợ mua hàng sớm một chút.”
“Tới đây!”
Lê Giang vội vàng mặc xong xiêm y đi xuống lầu, trời đã mưa cả đêm nhưng sáng hôm nay vẫn chưa có dấu hiệu tạnh, vẫn mưa lớn như cũ, những hạt mưa thật lớn đập vào mặt còn hơi đau rát.
Trong thời tiết này, chắc là không có quá nhiều người ra chợ bán thức ăn, bên chợ chỉ có chừng mười mấy sạp là có lều lán che mưa che nắng.
Nói như vậy, chắc chắn hôm nay sẽ chỉ có vài sạp hàng mua đồ, nên ra sớm mới tốt.
Bởi vậy, hắn còn không kịp ăn cơm sáng đã mặc áo tơi vào thúc xe đẩy tay ra cửa. Có điều chân trước hắn vừa đi, sau lưng đã có lái buôn đồ ăn tới tận cửa.
“Lê cô nương, ngày thường nhà các ngươi vẫn hay mua đồ ăn nhà ta, còn mua khá nhiều, ta nghĩ hôm nay trời mưa không thể ra quán nên tới hỏi một chút xem các ngươi còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611285/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.