Điểm mà Lê Tường thích nhất ở hai nàng này chính là đôi mắt trong suốt của họ.
Nàng đi qua bên người hai tỷ muội này, phát hiện trên tay hai người đều có những vết chai nông sâu khác nhau, rõ ràng hai người này rất chăm chỉ làm việc.
“Phụ thân, ngươi thấy thế nào?”
Lê Giang lắc đầu, chỉ cần nhìn lướt qua một đống người này, hắn đã cảm thấy đầu óc mình choáng váng rồi. Bởi vậy, nhìn một hồi lâu hắn cũng chẳng nhớ được mặt mấy người.
“Tự ngươi cảm thấy ai tốt thì nhận đi, phụ thân không có ý kiến.”
Nói xong, hắn lập tức lùi ra ngoài sảnh, bày ra bộ dáng ta mặc kệ. Lê Tường bất đắc dĩ chỉ có thể tự mình đánh giá tiếp.
Xem xong mười mấy người này, nàng phát hiện bản thân mình vẫn thích nhất là đôi tỷ muội song sinh kia, đang chuẩn bị qua bên đó hỏi một câu kỹ càng hơn thì đột nhiên có một cô nương lao tới, bắt lấy tay nàng, rồi cực kỳ tự tin nói: “Cô nương, ngươi mua ta đi! Ta biết giặt quần áo, biết nấu cơm, cái gì cũng biết, kể cả chuyện khác cũng có thể.”
Chuyện khác?
Lê Tường nhìn theo ánh mắt của nàng ta, đã thấy được thân thể phụ thân vẫn còn cường tráng của mình, khuôn mặt lập tức đen lại.
Cái quái gì thế này? Nàng ta cho rằng nàng tới đây làm gì chứ?
Lê Tường cảm thấy tâm tình mình cực kỳ tệ, nàng trực tiếp bẻ cánh tay tiểu cô nương kia.
Đại khái là sợ nàng nổi giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611268/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.