Căn nhà này nằm ở một nơi khá hẻo lánh. Nếu không nhờ Huệ Nương cách vách giới thiệu, chắc chắn Lê Tường không tìm được đường đến đây.
Theo lời Huệ Nương nói, người môi giới này được xem như chính quy nhất thành An Lăng, cả nam lẫn nữ được buôn bán ở nơi này đều có lai lịch rõ ràng, phần nhiều trong đám bọn họ đều là hài tử nông thôn chỉ vì trong nhà quá nghèo khó, không thể nuôi sống nổi bản thân nên mới phải bán mình, hộ tịch của bọn họ đều có đầy đủ cả ba đời, mua về cũng không lo lắng sẽ gặp phiền toái phía sau.
Đương nhiên, có nơi chính quy thì cũng có nơi không chính quy, chẳng qua những thứ đó không nằm trong phạm vi suy xét của Lê Tường.
Đôi phụ thân nữ nhi cùng nhau bước vào nhà.
Vừa vào cửa, hai người đã nhìn thấy mấy thiếu niên ăn mặc quần áo đầy miếng vá đang quét dọn, tuy quần áo hơi rách nát, nhưng vẫn khá sạch sẽ, trên mặt bọn họ cũng không có nét thống khổ. Ấn tượng đầu tiên của nàng khi bước vào nhà người môi giới cũng không tệ lắm.
“Phụ thân, chờ chút nữa nếu ngươi nhìn thấy hạt mầm nào tốt, nhớ nói với ta.”
“Cần gì phải chọn người đẹp, chỉ cần người chăm chỉ một chút, đầu óc không ngu ngốc là được.”
Lê Tường: “……”
Được rồi được rồi, cứ tìm theo tiêu chuẩn này là được rồi.
Hai người tiếp tục bước vào bên trong, rất nhanh đã có người dẫn đường cho bọn họ tới sảnh ngoài. Một đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611266/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.