“Lại nói, Ngũ đại chưởng quầy kia đúng là lợi hại, từ học đồ lên làm đại chưởng quầy sau đó lên tới nhị chưởng quầy của tiệm vải trong thành chỉ mấy có mười năm phấn đấu. Hiện giờ tiền có, tòa nhà cũng có, còn có một phòng tiểu kiều thê, nghe nói hai người ấy sắp sửa sinh hài tử. Cuộc đời sung sướng thế cơ mà, quá khiến người ta hâm mộ.”
“Đợi chút! Các ngươi đang nói gì?!”
Cái gì mà tiền có, tòa nhà cũng có, còn có một phòng tiểu kiều thê??? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy!?
Ba mươi phút sau, Trúc Thất và Nhị Sinh xuống thuyền trở lại bến tàu. Kiều Hữu Tài cũng ngừng ngay thuyền ở đó, lao thẳng đến phường vải Lộ thị.
Hỏi thăm xong, hắn lập tức ngơ ngẩn cả người. Hoá ra đại tỷ phu của hắn thật sự đã sớm được điều vào trong thành rồi!!
Chuyện này có nghĩa là gì? Có nghĩa là tên đó vẫn luôn lừa dối đại tỷ của hắn!
Kiều Hữu Tài không kịp nghĩ ngợi gì nữa, lập tức chèo thuyền tới nhà đại tỷ.
Nhìn bộ dáng vội vã chèo thuyền rời đi của Kiều Hữu Tài, Ngũ Thừa Phong biết chuyện này đã thành công hơn phân nửa. Phần còn lại, hắn chỉ cần ngày mai ra bên ngoài phủ nha chờ lão thôn trưởng là được.
“À, đây là thù lao khác, cảm ơn các ngươi đã giúp chuyện hôm nay.”
“Ai dà, có tiền mà, cảm ơn các gì chứ? Về sau nếu còn loại chuyện tốt thế này nhớ qua gọi ta nhé.”
Trúc Thất cầm tiền, cảm thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611242/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.