Chỉ là nếu nàng tuyển người nọ vào, vậy chuyện xử lý thịt làm món hầm sẽ thiếu một người, hơn nữa chuyện xử lý thịt làm món thịt hầm cũng rất bận rộn, một ngày cần làm hai trăm cân, muốn rửa sạch sẽ rất tốn thời gian.
Đột nhiên Lê Tường lại có ý niệm mới, nếu không cứ chia món thịt hầm kia ra?
Ý nghĩ của nàng là lại thuê thêm một cái cửa hàng nữa. Sau đó chuyển món hầm kia sang bên đó, thuê riêng người làm việc này. Bạch lão bản qua bên này lấy hàng, cứ trực tiếp qua bên đó luôn. Hắn lấy xong rồi vẫn có thể bán lẻ được.
Phải biết rằng gần đây có không ít người muốn mua riêng thịt hầm mang về.
Về chuyện mướn người nào, nếu là mấy ngày trước thật đúng là nàng vẫn không tìm ra manh mối, dù gì cũng là nhiều thịt như vậy, nếu không có người đáng giá để tín nhiệm, nàng làm sao dám giao ra. Nhưng hiện tại thì khác rồi, không phải tiểu cữu cữu của nàng tới vừa đúng lúc sao.
Hiện giờ tiểu cữu mẫu đang được yên tĩnh dưỡng bệnh, tinh thần đã ổn hơn rất nhiều, chỉ bất tiện một chỗ là chân vẫn chưa thể cử động được bình thường, nhưng vẫn làm được việc ngồi một chỗ kẹp lông heo.
Lại nói, hàng năm tiểu cữu cữu đều làm việc ngoài đồng, thể lực dồi dào, mấy chuyện gánh thịt, rửa lòng chắc chắn không làm khó được hắn. Hơn nữa thêm cả Lạc Trạch vào, tuyệt đối có thể mở ra cửa hàng món hầm.
Nói như vậy, nhờ vào tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611226/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.