Một tiểu nha đầu như nàng dựa vào đâu mà dám leo lên đầu những người chìm đắm bao năm trong ngành ẩm thực như bọn họ?
Lê Tường cũng chẳng buồn giữ thái độ hoà nhã nhẹ nhàng rồi từ từ lấy lòng bọn họ, nàng chỉ cắm phập con d.a.o trong tay lên tấm thớt trên bàn một cái, sau đó cất giọng dõng dạc nói:
“Hôm nay là ngày vui của chủ tử nhà các ngươi, ta chỉ tới làm một bữa cơm, làm tốt thì có tiền, làm không tốt thì sao? Nhiều nhất chỉ là bị mắng một trận mà thôi. Bản thân ta có cửa hàng của riêng mình, không cần thiết phải tới trong phủ này xin cơm ăn. Nhưng các ngươi thì sao? Nếu bởi vì các ngươi lười biếng làm hỏng bàn tiệc ngày hôm nay, thử nghĩ xem, sau này các ngươi còn tiếp tục được làm việc ở phòng bếp Liễu trạch này hay không?”
Vừa nghe Lê Tường nói ở bên ngoài nàng có cửa hàng, không cần phải bước vào đây tranh một vị trí trong phòng bếp này của bọn họ, mấy người đầu bếp kia lập tức thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ cũng dứt khoát ném cho đệ tử của mình một ánh mắt, sau đó cả đám đột nhiên chăm chỉ hẳn lên.
“Biểu tỷ, trước tiên ngươi nhào bột đi, hôm nay cần làm ba bốn món dùng nguyên liệu bột mì đó, nhớ nhào nhiều một chút.”
“Được!”
“Sư phụ Ngô, phiền ngươi làm thịt bốn con cá mè, mỗi con khoảng chừng một cân.”
“Được ta làm ngay.”
“Sư phụ Lư, mang mười con gà kia đi làm thịt, sau khi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611195/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.