“Ồ! Là Lê nha đầu nha, lâu lắm rồi không nhìn thấy ngươi.”
Chưởng quầy Miêu cười tủm tỉm đi đến trước mặt Lê Tường, hắn liếc mắt một cái đã chạm phải sọt đồ ăn sau lưng nàng.
Là người làm trong ngành ẩm thực này, hiển nhiên hắn liếc một cái đã nhận ra hàng hoá của Bạch Thị Lương Hành, chỉ là nha đầu này mua số lượng hàng hoá nhiều như vậy, không lẽ muốn mở cửa hàng ư?
Chẳng lẽ lần trước đôi phụ thân nữ nhi này cầm thẻ trúc hắn viết đã thuê được cửa hàng rồi?
“Lê nha đầu, gần đây ngươi phát tài ở đâu vậy?”
“Chưởng quầy Miêu, ngươi cứ nói đùa, ta chỉ làm một chút buôn bán nhỏ, đâu có dùng được từ phát tài như trà lâu của ngươi. Gần đây nhà chúng ta thuê một cửa hàng bán thức ăn ở phố Đông Lâm bên kia. Nhưng ngươi yên tâm, chúng ta tuyệt đối không bán bánh bao.”
“Ây cha, ta đâu có nghi ngờ gì ngươi.”
Suy cho cùng, hai bên đã ký kết khế ước, nếu làm trái phải bồi thường gấp ba, hắn tin tưởng nha đầu Lê gia sẽ không ngốc như vậy.
“Chưởng quầy Miêu, nơi này của ngươi đang có chuyện vui ư?”
“Chính xác, chủ nhân nhà chúng ta có chuyện vui nha. Ba ngày sau thiếu chủ của chúng ta thành hôn, đến lúc đó trà lâu toàn bộ giảm giá 50%. Lê nha đầu, nếu ngươi có rảnh thì tới đây chơi đi, còn có tiết mục kể chuyện, hát tuồng nữa đấy.”
Lê Tường ngơ ngác gật gật đầu, lại nói chuyện phiếm vài câu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611191/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.