Hiện tại nàng ấy còn gặp phải người ta khinh thường như vậy, hơn nữa, phần lớn những người làm tổn thương nàng ấy lại là những nữ nhân xung quanh.
Nữ nhân đâu cần phải làm khó xử nữ nhân khác?
Lê Tường lại ngồi thêm một lát, sau khi nói cụ thể điều kiện tuyển người với Đường Huệ, nàng mới quay trở về cửa hàng. Đúng lúc vừa bước vào cửa sau, nàng lại nghe được biểu tỷ thẹn thùng hỏi một tiếng.
“A Trạch, ủ bột mì xong chưa?”
A Trạch?? Hai người này quen với nhau nhanh như vậy? Rõ ràng buổi sáng bộ dáng của biểu tỷ vẫn còn rất xấu hổ, vậy mà bây giờ đã gọi hai tiếng A Trạch rồi. Lê Tường tỏ ra cực kỳ không có ánh mắt, nàng trực tiếp đi vào hỏi.
“Biểu tỷ, thế nào, vẫn còn bận rộn lắm sao? Để ta làm thay ngươi một lát nhé?”
“Không cần không cần, bây giờ khách nhân còn ít, ta không vội đâu. Biểu muội, ngươi bận rộn từ sáng sớm rồi, nghỉ một lát đi.”
Bị biểu tỷ từ chối, Lê Tường lại quay đầu đi hỏi Lạc Trạch.
“Lạc Trạch, vết thương ở chân ngươi còn chưa khỏi, có chịu đựng nổi không? Nếu không được, vậy ngươi đi nghỉ ngơi trước đi.”
“Không sao đâu, vết thương ngoài da, không đụng tới xương cốt, ta bôi dược cao, ngủ một đêm đã tốt hơn rất nhiều rồi.”
Thấy hai người này đều không muốn nhàn rỗi, Lê Tường cũng chẳng hỏi thêm, nàng quay đầu qua nhóm lửa thay nương, hai mẫu nữ ở cùng một chỗ, nói nói cười cười, không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611178/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.