Tâm tình Liễu Kiều không tồi, nàng ấy gật gật đầu, sau khi hấp xong mẻ bánh trên bếp lò, nàng ấy lập tức rửa sạch tay.
Tuy nàng ấy thích ăn đồ ngọt, nhưng cũng thích ăn ngon. Đặc biệt là những món do Lê Tường làm, hương vị thơm ngon lại còn được ăn miễn phí.
“A, làm sao ngươi tạo được hình lá cải thìa vậy? Còn có màu xanh lục nữa, trông thật đẹp.”
“Cái này ư? Dùng chút nước rau cần trộn với bột mì, gói lại sẽ thành màu xanh lục. Chẳng qua mùi của rau cần hơi nồng một chút, có thể đổi thành rau chân vịt, nó cũng sẽ ra màu xanh lục, chỉ là đậm hơn một chút.”
Liễu Kiều vừa ăn sủi cảo, vừa suy tư chuyện gì đó rồi mới nói: “Chẳng lẽ bánh gạo kê cũng có thể thêm những loại nước này để điều chỉnh màu?”
“Đương nhiên là có thể. Muốn màu xanh lục thì thêm rau chân vịt hoặc rau cần, màu vàng chuyển qua dùng cà rốt hoặc bí đỏ. Màu tím dùng bắp cải tím, còn màu hồng phấn, dùng rau dền. Chẳng qua muốn dùng rau dền phải chờ tới mùa xuân sang năm mới có.”
Người nói vô tâm, người nghe cố ý, Liễu Kiều hưng phấn tới mức không ăn sủi cảo nữa, nàng ấy lập tức kêu Thanh Chi đi mua cà rốt, bí đỏ mang về cho nàng ấy làm.
Lê Tường: “……”
Thanh Chi đi rất nhanh đã trở lại, mau đến mức thậm chí nàng còn hoài nghi có phải chợ bán thức ăn ở ngay cách vách hay không.
“Phu nhân, ta đã mua về, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611145/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.