“Vừa rồi hầu như toàn bộ hành trình ta đều phải nhắc nhở, khi nào nhấc nồi, khi nào bỏ nguyên liệu, vì vậy quá trình mới diễn ra thuận lợi. Lần này ta chỉ đứng nhìn, Tần thúc thúc, ngươi tự mình làm lại một lần xem.”
“Được!”
Tần Lục rất tự giác ghi nhớ kỹ từng bước vào trong lòng, hiện giờ hắn đã nắm khá vững quy trình chế biến rồi.
Thế nhưng thời điểm hắn bắt đầu chiên cá, lần đầu tiên làm cháy, lần thứ hai vớt hơi sớm, thịt bên trong cá còn chưa chín.
“……”
Đại Long nhìn khuôn mặt chủ tử mình càng lúc càng đen, hắn chỉ biết yên lặng cúi đầu thật thấp xuống, tập trung toàn bộ vào công việc nhóm lửa của mình, không dám làm nhầm một chút nào.
Hức, phu nhân ơi, cầu xin ngươi qua an ủi chủ tử đi, hắn sắp điên rồi!
Trời sắp tối, những nhà khác đều đóng cửa ăn cơm chiều, sau khi lo xong xuôi việc nhà, bọn họ cũng chuẩn bị nghỉ ngơi. Trong lúc đó, con cá cuối cùng Tần Lục mang tới cuối cùng cũng bị xử lý xong.
Có điều thành phẩm… thực sự một lời khó nói hết!
Đã lâu lắm rồi, Tần Lục chưa từng nếm trải cảm giác thất bại như ngày hôm nay. Tuy tâm tình có chút chán nản, nhưng khi hắn nhớ lại năm đó, phu nhân nhà hắn cũng làm y như hắn ngày hôm nay, nàng ấy liên tục lặp đi lặp lại, cố gắng học các loại thức ăn để nấu cho hắn. Chỉ cần nghĩ tới đây thôi, những muộn phiền, chán nản trong lòng lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611140/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.