Lúc trước Liễu Kiều còn nói với Lê Tường là mình không ăn cơm chiều, kết quả vẫn cắm đầu ăn một mạch hết sạch chén chè kia.
Haizzz, cuộc sống này quá buồn chán, tới lúc này mới cảm nhận được vài tia thú vị.
Một đêm lại nhanh chóng trôi qua.
Bởi vì quá lo lắng cho hai cái mụn trên mặt, cho nên sáng sớm hôm nay Liễu Kiều đã dậy rồi. Nàng ấy cầm gương lên, nhìn một cái, lập tức cả người rơi vào sửng sốt, hai cục mụn kia đâu rồi? Dường như chỉ còn lại hai chấm nhỏ xíu thôi?
Nàng ấy chỉ ăn hai bữa cơm kia, lại ngủ tiếp một giấc, gương mặt đã gần như khỏi rồi sao? Vậy… nếu bây giờ Lê nha đầu kia tiếp tục mang cơm tới, nàng ấy sẽ ăn hay không ăn nữa đây?
“Thanh Chi tỷ tỷ, ta tới đưa cơm……”
Nghe thanh âm truyền đến từ dưới lầu, Liễu Kiều nhanh chóng đeo lên khăn che mặt.
“Phu nhân, ngươi đã dậy chưa?”
“Vào đi.”
Nghe được tiếng của Liễu phu nhân, lúc này Lê Tường mới đẩy cửa đi vào.
“Phu nhân, mụn trên mặt ngươi đã khá hơn chưa?”
“Tốt hơn một chút rồi……”
Liễu Kiều trả lời hơi có chút chột dạ, sau đó nàng ấy vội vàng dời đi đề tài nói: “Hôm nay ngươi làm món gì vậy?”
Lê Tường vội vàng mang hộp sủi cảo chấm nước xốt ra.
“Đây là sủi cảo rau tề thái(),có tác dụng thanh nhiệt, nhưng không được hiệu quả bằng những món ăn hôm qua. Dù những đồ tính hàn giải nhiệt rất tốt, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611130/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.