Lúc này Lê Tường mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng lại cầm lên cái giỏ rau của mình rồi rón ra rón rén đi xuống lầu.
“Thanh Chi tỷ tỷ, ta, ta đi trước?”
“Nhớ nấu cơm cẩn thận đó.”
“……”
Lê Tường lại âm thầm nuốt nước miếng. Từ trong thanh âm của Thanh Chi tỷ tỷ, nàng đã nghe ra vài phần ý tứ nguy hiểm, vì vậy lập tức gật đầu nói: “Nhất định ta sẽ nấu cơm cẩn thận! Một lát nữa ta sẽ đưa tới!”
Khó khăn lắm mới bước ra khỏi tiệm sách, trong lòng nàng tràn đầy cảm giác sống sót sau tai nạn. Cũng tại nàng không suy nghĩ sâu xa, làm thức ăn mà cũng dám qua loa đại khái như vậy, thật sự là không muốn sống nữa rồi.
Được, chuyện thì cũng xảy ra rồi, có nghĩ nữa cũng không được ích lợi gì, tốt hơn hết là nàng tiếp tục đi mua đồ ăn thôi.
Lê Tường chạy về chợ bán thức ăn, chọn một cân xương sườn hai lạng thịt nạc, lại mua thêm hai cân đậu xanh.
Đậu xanh không cần phải nói, nó là thứ thanh nhiệt giải độc rất tốt. Mua xong đồ ăn nàng lại chạy tới hiệu thuốc, dùng 30 đồng bối mua nửa cân la hán quả và ba lạng hoa cúc khô.
Nàng đều dùng tiền riêng của mình để mua những loại đồ ăn này, lại cộng thêm những lần chi tiền mua đồ từ trước nữa, vì vậy hiện giờ trong tay nàng chỉ thừa lại chừng một trăm linh mấy đồng bối thôi.
Cuộc sống thời hiện đại của nàng rất sung túc, muốn xài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611123/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.