“Cô nương, có lẽ chúng ta nói câu ấy có chút khoa trương, nhưng phải nói rằng lương thực ở tiệm người khác có, cửa hàng chúng ta cũng có, thậm chí những thứ trong tiệm người khác không có, trong cửa hàng chúng ta lại có. Giống như thập tam hương của cửa hàng chúng ta vậy, cô nương, ngươi cứ đi hỏi thăm xem, toàn bộ An Lăng này chẳng còn cửa hàng nào bán loại gia vị này nữa đâu.”
“Thập tam hương??!”
Lê Tường sợ ngây người, sau đó theo bản năng, nàng đi theo tiểu nhị kia đến một khu vực quầy.
Trên quầy đang bày một quả cân nhỏ, còn có mấy cái bình gốm cực lớn. Bên trong mỗi bình gốm đều thả một cái đĩa nhỏ đựng hàng mẫu. Chỉ liếc qua một cái, nàng đã cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
“Thập tam hương, bột ớt, bột ngũ vị hương, bột tôm, dầu hàu……”
Trời đất ơi……
Rốt cuộc nàng của hiểu tại sao vừa mới bước vào cửa nàng đã cảm thấy có chút kỳ quái. Bởi vì bố cục của tiệm lương thực Bạch thị giống hệt cách bày trí của một siêu thị bán thóc gạo thời hiện đại.
Còn những gia vị ở nơi này nữa, nhìn thế nào cũng không giống những loại đồ vật có thể xuất hiện ở thời đại này.
Xem ra Bạch thị này cũng có chút tên tuổi đây.
Trong lồng n.g.ự.c Lê Tường, trái tim nàng đang nhảy lên bùm bùm đầy kinh hoảng, chẳng lẽ ở nơi đây cũng có người xuyên qua ư?
Nếu có thật, vậy phải gặp người ta một chút, người kia quá giỏi giang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3605141/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.