Chương trước
Chương sau
Hà Chí Tinh hừ một tiếng, đánh giá Lý Ái Hoa một lượt từ đầu đến chân, dùng dáng vẻ đương nhiên nói: "ngươi lùn như vậy, không thể là nam nhân được"

Lý Ái Hoa bị đụng chạm tới tôn nghiêm nam nhân của bản thân, đáy mắt hừng hừng lửa giận

“ngươi nói ai lùn? Chiều cao khiêm tốn thì không thể là nam nhân sao? Nếu nói như vậy, nơi đó của ngươi khiêm tốn thì chính là ca nhi đúng không?”

“ngươi nói nơi đó của ta...khiêm tốn?”, Hà Chí Tinh nhớ lại cảnh tượng xấu hổ trước đó, cả mặt đều đen hơn đít nồi, nghiến răng nghiến lợi nhắc lại lời nói của Lý Ái Hoa

“ta...ta nói là thật sự”, Lý Ái Hoa bị ánh mắt của hắn khóa chặt, mặc dù chột dạ nhưng vẫn cứng đầu

“ồ”, Hà Chí Tinh nhếch khóe miệng, từng bước áp sát nơi Lý Ái Hoa đang đứng

“ngươi muốn làm gì? Tránh xa ta ra”, Lý Ái Hoa cảm nhận được chuyện không ổn, lập tức cảnh giác, lùi về sau vài bước



“làm gì? Đương nhiên là cho ngươi chính mình xác nhận xem nơi đó của ta rốt cuộc có khiêm tốn hay không a?”

Trái với tư thái đề phòng của Lý Ái Hoa, ánh mắt Hà Chí Tinh hết sức vô tội, còn tăng nhanh bước chân, thật sự mang dáng vẻ lời nói của hắn không phải đùa dọa Lý Ái Hoa một thân mồ hôi lạnh

“A! Ngươi đừng lại đây! Nam nhân thối, nếu ngươi tiến thêm bước nữa ta liều mạng với ngươi!”, Lý Ái Hoa lần đầu tiên đối mặt với tình cảnh này, lại không có Cố Hi bên cạnh che chở, thật sự luống cuống không biết giải quyết như thế nào mới tốt

Sau đó là một tràng dài tiếng cười không hề kiêng dè xuất phát từ chỗ Hà Chí Tinh, Lý Ái Hoa lúc này mới nhận ra mình vừa mới bị trêu chọc, nhưng cậu không còn khả năng tức giận nữa, tâm tình của Lý Ái Hoa vì Cố Hi bị đưa đi đã sắp hỏng mất, chịu đựng tới bây giờ đã là cực hạn

Lúc nãy lại còn bị Hà Chí Tinh hù dọa một trận, mặc dù biết là do chính mình lỡ lời nên mới bị như vậy, nhưng trong lòng cậu vẫn tràn ngập ủy khuất, nghĩ tới Cố Hi không biết đã và đang gặp phải chuyện kinh khủng gì, Lý Ái Hoa ô ô khóc ra tiếng

Mà người đối diện cậu lúc này là Hà Chí Tinh cũng bị làm cho luống cuống tay chân, tiểu ca nhi mới vừa hùng hổ dọa người vậy mà quay mặt đi liền khóc, chẳng lẽ là do hắn đùa quá trớn? Nhưng...nhưng hắn không biết dỗ trẻ nhỏ khóc nhè đâu nha...

“A...đừng khóc, đừng khóc nữa mà...”, Hà Chí Tinh lại gần an ủi cũng không dám đụng vào người tiểu ca nhi, sợ lại kinh hách tới cậu

Mà Lý Ái Hoa sau khi thấy mặt Hà Chí Tinh khóc càng thêm lợi hại, cũng may nơi này là tiểu viện phía cổng sau vương phủ, ít người qua lại, thị vệ thấy Hà Chí Tinh không ra hiệu cũng không dám tự tiện lại gần, thành ra cũng không nháo lớn chuyện

Hà Chí Tinh đương nhiên nhận ra Lý Ái Hoa là ca nhi bên cạnh Cố Hi, dùng đầu óc suy nghĩ một chút liền biết được vì sao cậu ta lại xuất hiện ở đây

Ai mà nghĩ tới hắn lại trùng hợp có mặt tại vương phủ, còn vô tình gặp được Lý Ái Hoa

Mà lý do Hà Chí Tinh trốn chui trốn rủi ở nơi này không chịu ra ngoài chính là vì tránh vận đào hoa từ trên trời rơi xuống!

Nghĩ đến chuyện cũ hắn liền sầu thối ruột, ước mơ về một cuộc sống an nhàn phong vân cũng chỉ còn là mơ tưởng khó với

Bị tiểu ma đầu kia để ý tới, hắn có chạy đằng trời cũng khó tránh khỏi phiền toái

Nể tình Hạ Minh Triết nguyện ý thu lưu lúc hắn gặp khó khăn, Hà Chí Tinh quyết định hạ mình mang theo tiểu rắc rối này rời đi nơi khác, tránh ảnh hưởng tới Hạ Minh Triết cùng vương phi tâm sự

“đừng khóc, nếu ngươi chịu nín, muốn cái gì ta đều có thể đáp ứng”

“hức...thật không?”, Lý Ái Hoa thật sự không khóc nữa, thút thít nhìn Hà Chí Tinh để xác nhận lời nói của hắn

“đương nhiên”, Hà Chí Tinh thở phào, hắc hắc cười bổ sung thêm một câu: “nếu là chuyện nằm trong khả năng của ta thì đều có thể”

“vậy ngươi đưa ta đi gặp Cố Hi đi”. Truyện Sủng

Đồng dạng, Lý Ái Hoa cũng nhận thức được mình từng gặp qua Hà Chí Tinh, từ đó cũng hiểu vì sao chỉ nhờ chút ánh trăng chiếu sáng hắn liền biết cậu là ca nhi, đơn giản vì lần gặp trước đó của hai người, Hà Chí Tinh đã thấy được nốt ruồi son sau gáy của Lý Ái Hoa

Lý Ái Hoa không phải dạng quá ngốc, năm đó Hà Chí Tinh tìm đến, tiểu thất cố chấp canh trước cửa phòng tiểu Hi lại đột nhiên biến mất, bây giờ hắn là Duệ vương gia, Hà Chí Tinh lại xuất hiện trong vương phủ, hai người này chắc chắn là quen biết nhau, hơn nữa còn rất thân thuộc

Thời điểm Hà Chí Tinh xuất hiện vào ba năm trước, hẳn là khuyên Hạ Minh Triết trở về, trùng hợp, năm đó có chiến loạn, Duệ vương tự mình ra trận - đây chắc là lý do, nếu không đối với sự chấp nhất của tiểu thất dành cho Cố Hi, hắn sẽ không dễ dàng rời đi như vậy

Lý Ái Hoa lập tức bắt được trọng điểm, người này có thể giúp cậu gặp được Cố Hi!

“chuyện này...ngươi đúng là biết cách làm khó ta, ngươi cũng biết đây là Duệ vương phủ, tự tiện xâm nhập, nếu bị người phát hiện sẽ quan sai bắt giam ngươi đó nha”, hoặc cũng có thể bị ám vệ bên người Hạ Minh Triết nhầm thành kẻ thù mà trực tiếp thủ tiêu!

Rút kinh nghiệm không nên đả kích tiểu ca nhi quá mức, câu sau Hà Chí Tinh không có nói ra

Lý Ái Hoa bị hắn dọa sợ, ban đầu cậu chỉ đơn thuần muốn tới tìm Cố Hi, bây giờ nghĩ lại, trước đây bản thân luôn ngáng đường Hạ Minh Triết, có khi bị hắn ghi thù rồi cũng nên

Lông tơ cả người đều dựng đứng, Lý Ái Hoa nghĩ bụng, nếu bây giờ bản thân xuất hiện trước mặt Hạ Minh Triết có khi nào hắn sẽ nhân lúc Cố Hi không chú ý liền đem mình thủ tiêu để hả giận hay không?

Có khả năng lắm chứ! Dù sao thì hiện tại hắn là Duệ vương quyền cao chức trọng, muốn nghiền nát con kiến nhỏ bé như Lý Ái Hoa là một chuyện hết sức dễ dàng

“vậy...vậy phải làm sao bây giờ?”, Lý Ái Hoa gấp muốn chết, tới cũng đã tới rồi, không thể ra về tay không được! Còn chưa rõ tình trạng Cố Hi hiện tại như thế nào đâu!

“đừng sợ, hiện tại chưa có ai phát hiện ra ngươi, chỉ cần mau chóng rời khỏi đây là xong”, lời này của Hà Chí Tinh chính là nói dối, sự có mặt của Lý Ái Hoa đã sớm bị ám vệ bên người Hạ Minh Triết phát hiện, vì có hắn ở đây nên ám vệ mới không ra tay

“không được! Ta lo lắng tiểu Hi sẽ gặp chuyện!”, Lý Ái Hoa mặc dù sợ nhưng nỗi lo lắng dành cho Cố Hi vẫn là trên hết

“ngươi yên tâm, Vương gia sẽ không làm chuyện gì bất lợi với cậu ấy đâu, ngược lại là ngươi, nếu xuất hiện lúc này, có khả năng sẽ chọc giận hắn”

Hà Chí Tinh mặc dù trốn trong vương phủ không chịu ra ngoài nhưng mấy chuyện này đều biết rất rành mạch, cũng biết hiện tại Hạ Minh Triết không có khả năng cho người tới gần Cố Hi, cũng biết hắn sẽ không thương tổn tới Cố Hi

“cho dù là vậy ta cũng không yên tâm”, Lý Ái Hoa đương nhiên hiểu, nhưng cũng không thể khiến cậu hoàn toàn buông bỏ lo lắng

“bây giờ chỉ đành chờ hai người bọn họ tự mình giải quyết ổn thỏa, đi, ta đưa ngươi tới nơi khác giải sầu”, Hà Chí Tinh không biết đã khoác thêm y phục từ lúc nào, kéo tay Lý Ái Hoa đi tới cửa sau

“đi, đi đâu?”

“tới nơi ngươi sẽ biết”

"nhưng nơi đó có người, ta sợ bị phát hiện", Lý Ái Hoa chỉ tay về phía cánh cửa, bên ngoài chắc chắn có thủ vệ đứng canh

Hà Chí Tinh nghe cậu nói vậy, ra vẻ thần bí cười cười, trực tiếp ôm ngang Lý Ái Hoa, dùng khinh công một đường nhảy qua mái nhà rời đi, phía xa xa vẫn như cũ truyền về tiếng hét thảm thiết của tiểu ca nhi.1
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.