Dược liệu cần thiết đã hái được, nơi này cũng không nên ở lâu nữa
"tiểu thất, chúng ta về thôi"
Hạ Minh Triết còn chưa kịp đáp ứng, một mũi tên lấy tốc độ xé gió lao thẳng về phía hai người đang đứng
Cố Hi đột ngột bị tiểu thất ôm lấy, cả hai ngã nhoài về phía sau, giỏ trúc lăn lóc trên mặt đất, thảo dược bọn họ tốn bao nhiêu công sức mới hái được rơi vương vãi khắp nơi
"tiểu thất, sao thế?", Cố Hi ngồi dậy xoa xoa cánh tay, lúc nãy vì bị ngã đột ngột quá nên tay cậu va phải hòn đá dưới đất, có chút đau
"Hi nhi, trước đừng hỏi gì cả, ngươi bám chặt lấy ta, tuyệt đối không được buông ra", Hạ Minh Triết lúc này vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt sắc bén nhìn về phương hướng mũi tên lao đến, nào còn chút dáng vẻ ngốc nghếch ngày thường
Cố Hi thoáng chốc sửng sốt, biết sắp tới sẽ có chuyện nên chỉ răm rắp làm theo không dám nhiều lời
Gần như là ngay lập tức xuất hiện đến khoảng mười tên mặc hắc y, tuy che kín từ đầu đến chân nhưng đôi mắt lộ ra của bọn chúng nồng đậm sát ý, thật sự là muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Minh Triết
Hạ Minh Triết nheo mắt nhìn bọn chúng, tay ôm Cố Hi cũng siết chặt hơn
"là ai phái các ngươi tới đây?"
"ngươi không cần biết! hôm nay ngươi đừng nghĩ có thể an toàn rời khỏi đây!"
Hạ Minh Triết nghe vậy chỉ mỉm cười, gằn giọng nói: "phát ngôn ngông cuồng! mạng của bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-lang-y/2794735/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.