Ralia tức giận khi nghe nàng nói thế, nàng nói vậy chẳng khác nào nói cô gì Merity, nàng ta nắm chặt lòng bàn tay, nói. "Hoàng phi nói vậy có hơi vô ý, bất luận dù có như thế nào đi chăng nữa, ta và Merity cũng đã chung một giường, sớm thôi chàng ấy sẽ cầu hôn với ta và hôn lễ sẽ diễn ra." Nói xong Ralia đi mất để lại Tịch Dao và nữ quan Raery, nàng khẽ cau mày, nữ quan Raery nhìn nàng vui mừng nói. "Thật may vì pharaoh và cô ta chưa xảy ra việc, hoàng phi làm sao có thể nhìn ra được hay vậy?" Nàng tay cầm lấy quyển sách, suy nghĩ một lúc rồi nói. "Ta là người từng trải đương nhiên sẽ dễ nhận ra, hơn nữa với tướng đi và độ tươi tỉnh của cô ta là biết rõ đêm qua đã uống rất nhiều rượu, cho nên trong trường hợp này rất ít khi có thể xảy ra chuyện, trừ khi là... à mà thôi ta có chuyện muốn nói riêng với Fiona và Tryphena." Nữ quan Raery nghe vậy vui vẻ lui xuống, Fiona và Tryphena nhìn nàng hỏi. "Hoàng phi người có gì cần giao phó sao?" Nàng gật đầu, cả ba nói chuyện bên trong cung điện nửa canh giờ cho tới khi Merity đến tìm nàng, Fiona và Tryphena lui ra ngoài để nàng và hắn ở lại trong phòng, Merity nhìn khuôn mặt có chút giận dỗi kia của nàng mà cười. "Lúc này ta có nghe mấy cung nữ bàn chuyện của nữ hoàng Li-Bi và ta đêm qua chung phòng, nàng lại để khuôn mặt này, đang ghen sao?" Nàng quay mặt đi mất, hắn lại xuất hiện trước mặt nàng, nàng lại quay đi, hắn nắm lấy tay nàng nói. "Tịch Dao, ta muốn thâu tóm Libya!" Nàng nhìn hắn lạnh lùng nói. "Vậy chàng đi cưới cô nữ hoàng đó đi, nói với ta chuyện này làm gì?" Merity cười gượng, ngồi xuống bên cạnh nàng giải thích. "Nàng không phải không biết ta ghét nhất chính là kiểu phụ nữ như nàng ta, như nàng thấy đó hôm qua...nếu như ta không minh mẫn một chút thì sẽ không biết có chuyện gì xảy ra hay không, chuyện cưới cô ta có cho ta cũng không đồng ý, nhưng ta là muốn thâu tóm Libya." Nàng nghiêng mặt nhìn hắn, ánh mắt nghiêm túc của hắn là khiến nàng bật cười. "Haha đây mới đúng là Pharaoh Isara II của ta chứ...được thôi nếu như chàng muốn thâu tóm Libya vậy ta sẽ lấy nó cho chàng, đảm bảo không tốn một binh một tốt." Merity kinh ngạc hỏi nàng. "Có thể như vậy sao?" Tịch Dao cong mặt cười, nụ cười sắc lạnh của một sát thủ. "Uk đảm bảo là sẽ không tốt một binh một tốt nào cả, chỉ là phải tốn thời gian một chút, nhưng chàng đừng quá lo, cứ an tâm mà đợi kết quả đi." Merity nghe nàng khẳng định chắc chắn như thế liền có thể an lòng, bỗng hắn ôm lấy eo nàng, kéo nàng ngồi xuống đùi nói. "Vậy là tốt rồi, nếu là diệu kế của nàng thì ta có thể tin tưởng rồi. Phải rồi Tịch Dao ta muốn hỏi nàng, nếu như đêm hôm qua, ta thật sự đã cùng nữ hoàng Libya...làm ra chuyện gì thì nàng sẽ làm thế nào?" Tịch Dao tỏ ra tức giận, chu cái miệng nhỏ nhắn của nàng ra y hệt một con cá nóc. "Muốn thật sự là như thế, vậy thì ta sẽ giết luôn cả hai, tới lúc đó ta sẽ trở thành tân nữ hoàng của Ai Cập." Merity cười khổ run đùi dỗ dành nàng, Tịch Dao rời khỏi vòng tay của hắn đứng dậy trở lại bộ mặt nghiêm túc. "Thôi không nói những chuyện như thế nữa, chàng lắng nghe cho kỹ kế hoạch đây..." Merity và Tịch Dao ở trong cung điện riêng của nàng mà an bài đối sách, Ralia tất nhiên vẫn hoàn toàn không biết gì về chuyện này, ả ta thong thả đi khắp hoàng cùng ngắm cảnh, một hồi lúc sau nghe nữ hoàng của mình báo là Merity tới phòng của Tịch Dao và hai người không có bất cứ thứ gì cãi cọ khiến cho Ralia thất vọng và tức giận vốn nghĩ rằng phu thê hai người họ sẽ vì chuyện tối qua mà cãi nhau một trận ra trò, nào đâu lại không thu được kết quả như mong đợi. Ralia lập tức lệnh cho nữ quan thân cận cho mật báo gửi thư về cho quan tể tướng của mình hiện đang ở thủ đô Tripoli - Libya, trong thư chỉ viết vài dòng ngắn gọn. "Tể tướng theo lệnh ta lập tức lấy hồi môn mà ta đã chuẩn bị từng trước đem tới Ai Cập, nhớ là ông phải đích thân tới còn phải là gióng trống khua chiêng, để cho Ai Cập thấy rõ uy quyền của ta." - ------Hai Ngày Sau------- Sáng sớm tại thủ đô Tripoli của Libya, tể tướng Libya đã nhận được lá thư khẩn kia từ tay mật báo, ông ấy cũng đã hơn ngũ tuần (50 tuổi),mái tóc dài hai màu được buộc lên cho đỡ rối, khuôn mặt lại mang theo vẻ khổ nhọc thấu hiểu sự đời. Ông ấy vừa đọc xong lá thư liền thở dài mệt mỏi, nhìn bầu trời xa xăm của Libya trước mặt tuy là sáng sớm nhưng lại u tối, mịch mù khiến cho người ta cảm nhận được một sự bất an lo lắng, ông ấy tay run run cầm lá thư miệng lẩm bẩm. "Chẳng lẽ nào lời tiên tri năm đó đã thật sự ứng nghiệm rồi...?Quân đâu! Nhanh chóng chuẩn bị hành lý cho ta, nhất định phải tới Ai Cập càng sớm càng tốt!" Chiều hôm đó đoàn người hộ tống tể tướng Libya nhanh chóng xuất phát, ông ta hết sức lo lắng cho số phận của nữ hoàng của mình, liệu rằng lời tiên tri thật sự đã ứng nghiệm...? - -------- Lúc Ralia ra đời đã có một nhà tiên tri bói rằng: Nàng kiều diễm xinh đẹp hơn ngàn người, lại tinh minh tài giỏi có tài trị quốc bình thiên hạ, nhưng trong mệnh số lại có một khắc tinh, người này có tài hơn nàng rất nhiều, là một người ngoại quốc tới từ thế giới khác. Nếu như gặp phải người này phải cẩn thận đề phòng, tốt nhất không nên dây dưa bằng không nước mất mạng vong!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]