Tại một nơi nào đó... "Ông chủ bánh này bao nhiêu đồng một cái?" Một nam nhân mặt mày đen ngòm, tóc tai bù xù, quần áo rách nát đang đứng trước một quầy bán bánh nướng, chủ tiệm thấy y hỏi mua bánh đàng hoàng cũng thân thiện trả lời. "À cứ 1 đồng một cái vậy thôi, cậu lấy bao nhiêu cái?" "Gói cho tôi 5 cái đi."
Ông chủ gật đầu, lấy giấy gói mấy miếng bánh lại, buộc dây rồi đưa cho nam nhân kia, lập tức y cầm lấy gói bánh kia rồi chạy mất, ông chủ mất vài giây để hiểu chuyện gì đang xảy ra liền la hét. "Trời ơi ăn trộm, bớ người ta có kẻ ăn trộm, ăn cướp..." Ông chủ tiệm bánh muốn đuổi theo gã ăn trộm nhưng khi nhìn theo hướng gã chạy trốn thì đã không nhìn thấy hình bóng của gã nữa, ông chủ đành ngậm ngùi xem như là bị chuột gặm mất 5 cái bánh vậy. Cách đó vài căn nhà trong một con hẻm nhỏ, tên ăn trộm lúc nãy đang ăn đấy ăn để mấy cái bánh để tiếp thêm sức lực, gã vừa nhai bánh vừa tức giận mà biến dạng cả khuôn mặt, ăn xong cái bánh thứ ba gã lẩm bẩm. "Ta đường đường là hoàng tử của Ai Cập lại có thể lưu lạc tới như thế này ư? Tất cả đều là tại ngươi Merity! Ta thề phải giết chết ngươi, báo thù..." Gã ta không ai khác mà chính là Steba, anh trai cùng cha khác mẹ của Merity và Ariana. Một tháng trước gã bị lật tẩy âm mưu soán ngôi báu của Merity trên đường đi tới Assyria, sau đó gã được đưa về Ai Cập để giam trong ngục tối cả đời, nhưng giữa đường đi đoàn áp giải hắn đã gặp phải một cơn bão cát và hắn là người duy nhất sống sót được sau cơn bão cát ấy, gã không thể trở về Ai Cập được nữa, vì thế gã quyết định tìm một nơi khác để mưu sinh chờ ngày báo thù, gã đã đi bộ cả tháng nay, tiền bạc đã không còn, gã phải trộm cướp mà sống, chỉ cần giữ được cái mạng này bắt gã làm gì đi chăng nữa, gã cũng cam tâm tình nguyện. --------- Merity khải hoàn trở về đối với toàn thể Ai Cập là một tin vui mừng khôn siết, hôm nay Ai Cập sẽ tổ chức một bữa tiệc để ăn mừng chiến thắng của Merity. Từ khu ngoại ô, kinh thành cho tới tận trong hoàng cung đều đang tấp nập chuẩn bị cho bữa tiệc hôm nay, các binh sĩ đều được Merity cho về gia đình để báo tin bình an, cũng như sẽ sớm liệt kê danh sách các chiến sĩ tử nạn để thông báo cho gia đình của họ. Trước khi vào trong cung điện, Tịch Dao đã căn dặn đại tướng quân Melvin đem những tù binh chiến tranh giam giữ cẩn thận, nhưng phải đối đãi thật tốt, không được tra tấn bởi nàng biết bọn chúng cũng chẳng biết gì hết nên chẳng cần tra tấn làm gì. Riêng về phía bộ tộc Buyukguc, như trước đó nàng đã nói, họ sẽ tạm ở lại trên thuyền một đêm, sáng mai sẽ chuyển tới ngôi làng mới mà Tịch Dao đã chuẩn bị cho bọn họ. Những thuyền chiến còn lại đều được đem đi cất và sửa chữa lại, bởi đây là những chiếc thuyền của Hittite mà hôm trước quân Ai Cập gài bẫy được, trước đó là sửa tạm để tiến quân, giờ đây phải sửa chữa lại đàng hoàng, cũng nhờ vào kế này tự dưng Ai Cập có thêm hàng chục chiếc thuyền chiến loại to lớn nhất. ------- Phía nam hoàng cung Ai Cập, Ariana cũng đã nghe được tin Merity khải hoàn trở về. Nàng ta tức đến nỗi mặt mày biến dạng do nhăn mặt quá nhiều, lại bị khàn tiếng do la hét mà thành. Đồ trang trí, trang sức trong tẩm điện đều bị nàng ta đập nát hết tất cả, lửa giận bốc lên khiến cho tâm can nàng ta xôi xục, tất cả những cung nữ, nữ quan đều sợ quá mà lui ra ngoài hết, không dám bén mảng lại gần. Chỉ có mỗi nữ quan thân cận Weon của nàng ta là vẫn còn quỳ rạp ở đó, từ đầu tới cuối không dám lên tiếng. Đợi cho đến khi Ariana trúc hết được cơn tức giận lên đồ đạc thì bà ta mới dám mở miệng. "Thưa nữ hoàng, thần biết là người đang hết sức tức giận, nhưng mong người hãy nghĩ tới đại cuộc, pharaoh chiến thắng trở về theo lý người nên đi chúc mừng mới phải." Ariana ánh mắt đỏ như máu nhìn Weon quát to. "Ngươi nói cái gì? Đi chúc mừng...ngươi có điên không mà bảo ta đi chúc mừng bọn chúng...cả Merity và Dạ Tịch Dao đều đã biết được ý đồ của ta...giờ ngươi bảo ta đi chúc mừng ư? Ta đâu có ngốc như thế." Weon cố gắng giải thích. "Thưa nữ hoàng, chúng ta chiến này nhất định phải đi, thứ nhất là các bá quan văn võ không có nghi ngờ cũng như dị nghị, thứ hai là cố tìm ra điểm yếu của chúng thừa cơ hội mà ra tay, thứ 3 chúng ta làm như vậy tránh việc bị Merity giáng quyền lực xuống thêm nữa." Ariana nghe nữ quan Weon nói cũng rất có lý, nếu như lần này vẫn cáo bệnh xin nghĩ e rằng triều thần sẽ dị nghị, nàng ta cũng muốn nhưng cơ hội lần này mà ám sát thêm một lần nữa, không tin lần này không giết được phu thê Merity-Tịch Dao. Vì thế chiến này, nàng ta sẽ có mặt để dự bữa tiệc. ------- Hai canh giờ trôi qua, bầu trời đã về chiều, kinh thành đã chìm trong những bữa tiệc, vui vẻ mà hát ca nhảy múa, trên tàu chiến nơi bộ tộc Buyukguc đang tạm trú, người trong tộc cũng bị độ phồn vinh và náo nhiệt của kinh thành Memphis làm cho ngạc nhiên vô cùng, những cảnh người dân vui vẻ ca hát khiến cho thiện cảm mà người tộc Buyukguc dành cho con dân Ai Cập càng tăng thêm người hơn. Bên trong tàu những chiến binh cũng đang ăn mừng, đồ y và rượu được đem từ hoàng cung lên đều đều, bọn trẻ lâu rồi không được ăn nhiều và ngon lành tới như vậy, vui vẻ mà chơi đùa. Già làng nhìn thấy cảnh này vui mừng khó tả, ông rất rất vui và hạnh phúc. -------- Lần này tiệc rượu sẽ diễn ra ở phía bắc hoàng cung như lần trước, các bá quan từ cao xuống thấp đều đã tới đông đủ, tể tướng Reginald và đại tướng quân Melvin đã có mặt tại đây, duy chỉ có vợ chồng Merity và Ariana là chưa tới mà thôi. Bên dưới trù phòng nữ quan Raery đang đốc thúc các tỳ nữ, nữ quan đem đồ ăn thức ăn lên càng nhanh càng tốt, trên các bàn tiệc đều đã có đủ các món và một bình rượu lớn. Merity ở trong tẩm cung tắm rửa và thay y phục, Tịch Dao lại đi thì thầm to nhỏ gì đó với Vincent, Vincent nhận lệnh rồi vui vẻ trở lại với bữa tiệc. Lúc này ba vị tỳ nữ của nàng đang tìm kiếm nàng khắp hậu cung, vừa thấy nàng Tryphena liền thở gấp nói. "Hoàng phi đã là giờ nào rồi sao người còn ở đây, mau đi chúng em về cung làm tóc và thay y phục thôi." Tịch Dao cười gượng muốn chối từ lại bị ba vị tỳ nữ không nói không rằng gì mà lôi đi, về tới điện riêng của nàng ba người bọn họ thay nhau mà lựa trang sức, lựa y phục rồi làm tóc cho nàng gấp gáp như là sắp đi đánh giặc vậy. Tịch Dao bị ba người bọn họ quay một vòng cuối cùng cũng thay xong y phục, tóc tai cũng đã xong xuôi. Lúc này trong Tịch Dao thật giống một nàng tiên, thanh cao thoát tục, nàng mặc một bộ váy xếp ly theo kiểu cách Ai Cập cổ điển, màu váy là màu bạch lam, được thêu dưới tà váy là những đường sống biển màu xanh da trời, chiếc váy này dài tới tận mắt cá chân của nàng và không hề có tay áo. Mái tóc đen bóng của nàng được thắt bím kiểu đuôi tôm rồi trang trí phần tóc được thắt bím kia một vài đóa hoa cúc vàng trắng, hai tay của nàng đeo thêm vài chiếc vòng tay bằng đá thạch anh. Không vương miện, vòng vàng nhưng cũng đủ khiến Tịch Dao trở thành tiên nữ, trước khi ra khỏi phòng Fiona còn đưa cho nàng một cây quạt làm bằng lông ngỗng, thân của cây quạt ấy được làm bằng vàng, hai mặt được đính thêm vài viên đá quý trên đó. Tịch Dao cầm cây quạt phe phẩy thấy vừa tay và mát mẻ nên cầm đi theo luôn. Merity và Tịch Dao gặp nhau trên đường tới bữa tiệc, y phục của Merity không khác gì lắm so với mọi khi vẫn là một chiếc áo choàng và quần khố, mà có khác chắc cũng chỉ là màu sắc và trang sức như nàng. Tịch Dao đang nghĩ nếu Merity mặc thường phục của thế kỷ 21 hoặc một bộ vest thì sẽ thế nào nhỉ, nghĩ thế nàng liền cười trộm nhưng nhờ vào cây quạt che miệng khiến cho không ai biết là nàng đang cười cả, vì thế Tịch Dao càng thấy thích cây quạt này hơn. Merity cùng Tịch Dao tới buổi tiệc thì cũng tầm vào khoảng 17'30 chiều, các quan viên tướng quân ở đây vừa thấy bóng hình của cả hai đã lập tức bước dậy, cúi thấp đầu cung kính hô to. "Chúng thần tham kiến pharaoh, hoàng phi. Pharaoh và hoàng phi vạn an...!" Merity cùng Tịch Dao bước vào bên trong bữa tiệc, như thường lệ là ngồi ở giữa và cũng là cao nhất, nàng và hắn ngồi chung một bàn, Merity an vị xong liền nói. "Nào các ái khanh, hãy bình thân đi, nếu đã đông đủ hết rồi vậy thì buổi tiệc chính thức bắt đầu." Những vị quan thần theo lệnh an tọa, lúc này có một đoàn vũ nữ tới ngay giữa tiệc rượu ca múa, Ariana cũng vừa tới nơi, thấy Ariana bỗng nhiên xuất hiện Tịch Dao biết chẳng có điềm lành, liền nói nhỏ với Viva. "Lát nữa cung nữ đem rượu hay thức ăn lên cho Merity, bất kể là món nào đi chăng nữa, em cũng phải dùng kim bạc này để kiểm tra biết không?" Viva cúi đầu nhận lệnh, Ariana bước tới bàn tiệc ngay dưới Tịch Dao mà ngồi xuống, các quan thần liền muốn đứng dậy cúi đầu liền bị lời nói của nàng ta ngăn cản. "Không cần đâu, tiệc đã bắt đầu rồi, mọi người cứ dùng bữa đi. Hoàng muội cúi chào hoàng huynh, hoàng tẩu a." Merity và Tịch Dao cười mỉm, gật đầu cho có lệ với nàng ta. Cứ như thế tiệc rượu bắt đầu, các quan viên đại thần đi nhau uống rượu và nói chuyện, hết nhóm vũ công này tới nhóm vũ nữ khác lên trình diễn đều đều. Bên ngoài kinh thành đều tràn ngập tiếng cười nói, hò reo hạnh phúc của người dân. Tất cả đều chúc phúc cho Ai Cập sẽ luôn bình yên và phồn hoa như thế này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]