Tịch Dao đã cảm thấy có điều gì kỳ lạ ở đây, nàng quay mặt nói chuyện với trưởng đoàn thương buôn.
"Ta muốn đi dạo kinh thành Ấn Độ một lúc, các người cứ đi tìm phòng trọ trước đi, ta sẽ về trước giờ ăn tối."
Dứt lời Tịch Dao nhảy xuống ngựa, đoàn thương nhân thì quẹo vào một con hẻm nhỏ trong đó có nhà trọ mà họ thường dừng chân, Tịch Dao bước đến chỗ của những nam-nữ nhân đang khóc lóc kia, tỏ lòng hỏi thăm.
"Xin hỏi các vị tại sao lại ở đây mà khóc lóc như thế?"
Một người phụ nữ trong đó nước mắt nước mũi đầm đìa nói trong ấm ức.
"Kinh thành này bao đời nay đều có một luật lệ, cứ mỗi lần có nhật thực thì sẽ chọn ra các cô gái chưa chồng trong kinh thành để đi tế sống cho thần linh, lần này có 7 đứa bị đem đi, một trong số chúng là con gái của chúng tôi, chúng tôi dù có đồng ý hay không thì bọn họ vẫn đem bọn chúng đi, trời ơi con tôi."
Tịch Dao cau mày lại khi nghe đến hai từ "tế sống" Tịch Dao không thể làm ngơ được việc này, ngày xưa có rất là nhiều các tục lệ rùng rợ đáng sợ, một trong số đó chính là tế sống, đôi khi là ném xuống sông hồ biển các kiểu, đôi khi là giết đi lấy tim, nói tóm lại đó là một thủ tục rùng rợn đáng sợ và cũng rất lạc hậu và cổ hữu, không ai nghiêm cấm họ tế thần cúng bái nhưng lấy mạng của nhiều thiếu nữ để làm việc ấy là không thể được.
Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-ai-cap-lam-nu-than/749608/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.