Tịch Dao lấy lại bình tĩnh, cô lau đi nước mắt, nắm lấy tay mẹ mình, bắt đầu kể về những chuyện đã xảy ra.
"Ngày đó con đi cùng đoàn thám hiểm tới lăng mộ Roumoter, sau đó con tìm được một mật thất bí ẩn, rồi con nhìn thấy một cỗ quan tài...."
........
"Và cuối cùng khi con tỉnh dậy thì con đã ở bệnh viện cùng với mẹ rồi."
Dạ phu nhân nhìn Tịch Dao, ánh mắt kiên định của cô làm cho bà khẳng định cô không hề nói dối, càng không hoang tưởng, bà biết hiện giờ cô đang đấu tranh tư tưởng rất nhiều, bà nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, giọng nói dịu dàng.
"Tịch Dao, con bây giờ hãy suy nghĩ cho thật kỹ rốt cuộc cái thứ mà con quý trọng nhất là gì? Thứ mà con thật sự quan tâm, con đã lớn rồi cũng đã có tình yêu và sự lựa chọn riêng của mình, mẹ không ngăn cản con, càng không ép buộc con, dẫu cho sự lựa chọn của con là gì đi chăng nữa, thì ba mẹ vẫn sẽ luôn ủng hộ con."
Dạ phu nhân xoa đầu cô rồi khẽ lặng lẽ rời khỏi căn phòng để Tịch Dao ở lại một mình cho cô suy nghĩ thật kỹ. Trong màn đêm, căn phòng tối được soi sáng bởi những ánh đèn từ ngoài phố chiếu vào, ngay lúc này đây Tịch Dao đã suy nghĩ rất nhiều về những chuyện đã xảy ra, cho dù trái tim cô muốn quay về Ai Cập cổ đại đi chăng nữa nhưng cô làm sao có thể quay về nơi đó được nữa, tất cả những chuyện đã xảy ra chỉ là một tai nạn tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-ai-cap-lam-nu-than/255431/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.