Tịch Dao cố trở mình, cô muốn mở mắt tỉnh dậy nhưng thân thể lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi đau đớn, cô dần dần tỉnh giấc thì nghe thấy có một giọng nói dịu dàng quen thuộc, giọng nói ấy đang không ngừng gọi tên cô, giọng nói kia tuy rất quen thuộc nhưng đó không phải là giọng của Merity cũng không phải của bà Raery mà hình như là.... Cô mở mắt tỉnh dậy người mà cô nhìn thấy đầu tiên chính là người mẹ đã cách biệt gần nửa năm của mình, bà ấy nhìn thấy cô mở mắt vui mừng cho người đi gọi bác sĩ sau đó quay mặt nhìn cô với khuôn mặt ngấn lệ.
"Tịch Dao là mẹ đây con, con còn nhớ chuyện gì đã xảy ra không, đầu con thân thể con không sao chứ?"
Tịch Dao cố ngồi dậy, mẹ cô lập tức đỡ cô, giọng cô khàn khàn.
"Con... con cũng không biết nữa, con..."
Bỗng lúc này có đoạn ký ức hiện lên trong trí nhớ của cô, nó khiến cho Tịch Dao nhớ lại những chuyện đã xảy ra, cô nhớ được việc bản thân mình đã xuyên không về Ai Cập cổ đại, làm nữ quan ở đó rồi còn trở thành hoàng phi của Ai Cập cổ đại nữa. Tịch Dao có chút rối loạn cô không biết đây là mơ hay là thật, là quá khứ hay là tương lai, đầu cô như muốn nổ tung, lúc này cánh cửa phòng bệnh mở ra một nữ bác sĩ người Trung và một số y tá người Ai Cập đã tới, bác sĩ bước tới giường bệnh kiểm tra thân thể và trí nhớ của Tịch Dao tầm khoảng nửa tiếng đồng hồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-ai-cap-lam-nu-than/255429/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.