Màn đêm buông xuống, gió lạnh gào thét, ngồi trong xe kín không kẽ hở, Từ Thận thấy vợ không phải chịu lạnh thì rất hài lòng.
Sáng hôm sau, chiếc xe màu xanh xinh đẹp này lại xuất hiện trên đường phố Nam thị, Từ Thận lái nó đi cấp phép. Thủ tục không chậm, có thể là do khối lượng công việc thấp.
Từ Thận đang ngồi đợi ở khu nghỉ ngơi, chợt nghe thấy một giọng nói quen thuộc, thầm nghĩ xui xẻo.
"Đồng chí, tôi đang vội, có thể để tôi làm trước được không?"
Đó là Viên Tuấn, gần đây cậu ta xin mẹ một ít tiền, còn cho xe đến lấy biển số.
Nhân viên nói với cậu ta: "Đồng chí, phía trước chỉ có một người, quá trình đã đi được một nửa, xin mời ngồi chờ, sẽ rất nhanh."
Viên Tuấn đi vào, quay đầu hỏi nhân viên: "Người phía trước chính là anh ta? "
"Đúng vậy." Nhân viên chỉ vào chiếc xe bên ngoài: "Chính là chủ sở hữu chiếc xe màu xanh kia."
Mọi người đều thích xe đẹp, giọng điệu của nhân viên tràn đầy tán thưởng, Viên Tuấn nhất thời cảm thấy chiếc xe màu trắng của mình mất đi phong cách, không đẹp bằng chiếc xe màu xanh kia.
"Từ Thận, mua xe rồi?" Viên Tuấn đi tới chào hỏi.
Từ Thận cổ quái nhìn cậu ta một cái, hờ hững lạnh lẽo.
"Đừng mà, hai chúng ta lại không thù không oán." Viên Tuấn ngồi xuống bên cạnh Từ Thận, thái độ cũng rất tốt: " Anh trai tôi khen anh đấy. ”
Từ Thận: "Vậy cảm ơn anh ấy. ”
Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-1983/2513959/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.