Yêu Linh Giới bấy giờ đang là một đêm đầy sao, ánh trăng khuyết mờ ảo toả ánh sáng mát dịu lẩn khuất trong áng mây đen. Ngọn gió cuối thu se se thổi lạnh buốt đôi bàn tay nó. Lâm Tử khẽ rụt vào tay áo, nó ngồi phía trước chiêm ngưỡng cảnh đêm huyền bí. Lướt qua hàng chục căn nhà gỗ cửa cài then chặt, thi thoảng những căn nhà nhỏ chỉ le lói ánh đèn dầu leo lắt. Trừ những ngôi nhà có bề thế thấp sáng cả trang viên cũng chính là Yêu Gia Trang, nơi tập hợp những loài yêu quái chân chính. Bọn chúng tuy là yêu nhưng không hề muốn động chạm đến con người mà yên bình sống qua ngày. Ngó mênh mông, hồn Lâm Tử suýt về nơi chín suối vì trên đỉnh đầu nó xuất hiện mảng khói màu đen đặc. Một mụ yêu quái tóc bạc trắng xoã lòng thòng, thân hình gầy guộc toàn xương với da, phục trang màu trắng bẩn thỉu rách tươm đang cười khèn khẹt le chiếc lưỡi liếm láp. Mụ ta có chút ngạc nhiên phát biểu: " Há há há...! Chà chà! Ngài Ma Vương hôm nay sao lại nổi hứng dạo phố cùng con người vậy nha? "
Cổ Huyết phất tay xua đuổi: " Cút đi! Đây là thức ăn của ta, cấm ngươi động vào! "
Mụ ta ngoắc cái đầu bờm xờm chê bai: " Ế hề! Con nhỏ chỉ bằng cây tăm xỉa răng, ta ứ thèm nhai chi cho mệt lưỡi! "
Mụ ta tiến gần soi kỹ gật đầu: " Thế nhưng...ngài làm lão đây hứng thú rồi ế à! Khi nào ngán nó ngài nhớ tặng ta nhai lót dạ buổi sáng nhe!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-yeu-linh-gioi/96786/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.