Gần đây Vu Cửu thường hay muốn gọi điện thoại hung hăng mắng cô bé một hồi, còn muốn uy hiếp cô bé đền một người vợ cho cô.
Đại Biên không biết Vu Cửu đã có một người vợ hồi nào, hơn nữa...... Vì sao đòi mình đền?
Sau khi biết được không thể quay về thế giới trong sách, Vu Cửu đã suy sụp tinh thần mãi một trận, mỗi lần tâm trạng đến rồi thì liền phải mắng Đại Biên một hồi trút cơn giận xuống. Sau khi mắng xong rồi cúp điện thoại thì khóc một trận, lại đến công ty đi làm.
Vu Cửu là một kẻ làm thuê như chó, tuy rằng trong nhà của cải tầm trung, hoàn toàn có thể ở nhà ăn không ngồi rồi đến già, nhưng bỗng dưng không đi làm thì nhất định sẽ khiến cho người nhà chú ý, cho nên cô chỉ có thể tuần tự đi làm theo lịch trình.
Một nữ đồng nghiệp thấy khoảng thời gian này Vu Cửu mất hồn mất vía, hơi lo lắng tí, đã pha riêng một ly cà phê cho cô, đặt ở trước mặt cô: "Ngủ không ngon à? Nâng cao tinh thần chút."
Vu Cửu đã nói tiếng cảm ơn, bưng cà phê lên uống vào một ngụm đầy ý nghĩa: "Không phải ngủ không ngon, là tâm tình không tốt."
"Tâm tình không tốt? Tối đi bar không?"
Đồng nghiệp không ôm suy nghĩ rằng Vu Cửu sẽ đồng ý, suy cho cùng thì Vu Cửu là một cô gái ngây thơ trong sáng lại dịu dàng, cái nơi như quán bar này hoàn toàn không ăn nhập với cô.
"Bar à?"
Ngón tay của Vu Cửu khẽ cọ ly miệng ly: "Được, bar nhạc nhẹ (Lounge) thì được, bar xập xình (vũ trường) không đi."
Đồng nghiệp hơi kinh ngạc tí, nhưng sau khi nghe thấy là bar nhạc nhẹ thì mới phát hiện Vu Cửu vẫn là cái người Vu Cửu ấy: "Được, 8 giờ đêm nay tôi đến nhà cô đón cô."
"Được, đêm nay gặp."
Sau khi đồng nghiệp đi, trong đầu Vu Cửu lại bị Kỳ Dụ Văn chiếm đầy, không biết cô ấy có trải qua được không, sau khi mình chết có phải sẽ rất khổ sở hay không......
Quá nhiều quá nhiều lo lắng, nghĩ đến mức đầu óc sắp nổ tung mất, trái tim sắp sửa vỡ thành từng mảnh.
Viền mắt Vu Cửu đã ướt, ra sức chùi chùi mặt mình, hít thở sâu một hơi, nén cơn nước mắt về lại.
Không thể nghĩ thêm nữa, sức mạnh tâm lý của mình còn chưa mạnh đến cỡ mức độ này.
8 giờ tối.
Đồng nghiệp đúng giờ đến ngoài tiểu khu của Vu Cửu đón cô, hai người cùng đi tới một quán bar nhạc nhẹ có cảm giác rất mạnh về bầu không khí.
"Đi thôi, là lần đầu tiên cô tới quán bar sao?"
Vu Cửu mím lấy môi, rồi mặt dày gật đầu. Sao có thể là lần đầu tiên cô tới, trước kia cô chính là phản nghịch có tiếng rồi, quán bar cũng là chuyện cỏn con.
Một cảm giác sứ mệnh thay phiên nổi lên với người đồng nghiệp. Cho dù đây là bar nhạc nhẹ, cũng thề phải bảo vệ Vu Cửu thật trong trẻo như giấy trắng.
Khi gọi rượu ở quầy bar, vốn định gọi một ly rượu trái cây ngọt loãng, nồng độ cồn thấp giùm Vu Cửu, chả từng nghĩ Vu Cửu vừa ngồi xuống thì liền dùng đốt khớp xương ngón tay khẽ gõ mặt bàn: "Long Island Iced Tea." (*)
(*) Công thức chung cho Long Island Iced Tea: rượu Tequila, Vodka, Rum, Gin, Triple Sec (rượu mùi có hương cam) pha với Cola, nồng độ cồn khoảng 22% (tùy theo dung lượng pha ra ly).
Độ thuần thục và độ tự tin này, đồng nghiệp nhìn ngây ngẩn rồi.
Sau khi bartender đưa rượu cho Vu Cửu, bị Vu Cửu uống một hơi cạn sạch, lại nói: "Làm một ly nữa."
Đồng nghiệp thoáng hít một hơi: "Vu Cửu, sức uống của cô thế nào? Long Island Iced Tea độ cồn rất cao đấy."
"Không sao, chuyện nhỏ."
Ánh mắt Vu Cửu trong sáng rõ ràng, đốt ngón tay gõ vào mặt bàn từng chút từng chút như cũ, bên tai là âm nhạc thuần túy chậm rãi nhẹ nhàng, lòng thì dẫu thế nào cũng không lặng xuống được.
Đồng nghiệp cũng được coi như là một cao thủ tình trường, trạng thái này của Vu Cửu rất rõ ràng không phải là tâm trạng không tốt bình thường. Trong lòng người đồng nghiệp đã có một suy đoán bước đầu, sau khi nhìn thấy Vu Cửu uống vào ly Long Island Iced Tea thứ hai, hỏi: "Cô thất tình rồi?"
Vu Cửu dùng đuôi mắt nhìn lướt qua cô đồng nghiệp một cái, tâm trạng lại kém đi vài phần: "Không khác mấy nhỉ, có điều càng muốn nghiêm trọng một tí."
Đồng nghiệp thoáng sờ ngực, Vu Cửu yêu đương khi nào thế? Sao cũng chưa có từng để lộ ra được một chút tin tức nào. Công ty của họ nhiều chuyện như vậy, thế mà chưa bao giờ từng thảo luận bất kỳ manh mối dấu vết tẹo nào.
Tuy rằng muốn hỏi, nhưng thấy Vu Cửu vẫn luôn im ỉm uống rượu, chắc hẳn là không muốn nhắc tới chuyện này lắm, bèn ngậm miệng lại ngồi ở bên cạnh cô, uống rượu cùng cô.
Vu Cửu uống vào đến mấy ly rượu, rốt cuộc đã say ngà ngà, một bên tay túm lay quần áo của đồng nghiệp, một cái tay khác lấy di động ra rồi gọi đi một cuộc điện thoại.
"Cô đi chết đi Đại Biên! Cmn! Sau này tôi thấy cô lần nào thì đánh cô lần đó, đời này tốt nhất là cô cũng chớ ra khỏi cái ổ của cô, sớm muộn gì có ngày tôi thuê người giết cô chết luôn!"
Đồng nghiệp ở kế bên vừa kinh lại khủng, chẳng lẽ là Vu Cửu đang yêu đương với Đại Biên?
Này thì cũng máu chó quá!
Bảo sao vai chính trong truyện của Đại Biên tên là Vu Cửu! Hèn chi lần trước tai nạn xe hai người cùng bị chung.
Miệng Vu Cửu không ngớt, còn điên cuồng xa xả với Đại Biên bên kia điện thoại: "Truyền của người khác là cả đêm nhớ của cô (*),tôi hối hận bị cô quen biết ngày ngày đêm đêm của cô, tức giận đến mức đêm hôm khuya khoắt tôi không ngủ được, muốn treo cô lên cây đong đưa trong gió. Tôi suy nghĩ hết một chút, tôi cmn đ* ông cố nội cô!"
(*) Bắt nguồn từ một meme trong giới game. Một người nói với bạn mình rằng hôm nay anh ta đi truyền dịch (输液: shū yè),nhưng người bạn kia bảo: 输的什么液?想你的夜 (Truyền dịch cái gì, nhớ cậu cả đêm). Chữ 'đêm' (夜: yè) đồng âm với 'dịch'.
Sau khi chửi xong, Vu Cửu liền cúp điện thoại rồi, di động đập trên bàn dữ dội, đã dọa phải bartender trước mặt cùng đồng nghiệp bên cạnh.
Vu Cửu tiếp tục uống rượu, đồng nghiệp thấy chiều hướng cô càng uống càng say, định gọi Đại Biên ra tới cho rồi. Cởi chuông vẫn cần người buộc chuông, cởi không ra thì để Vu Cửu chính tay đánh đập một trận cũng là chuyện tốt.
Qua một lát sau, đồng sự liền len lén hỏi được phương thức liên hệ của Đại Biên, gọi điện thoại bảo cô bé tới cái quán bar này.
Đại Biên vốn là sợ đến mức không dám tới, bị cô đồng nghiệp kia rống hết mấy câu mới đến.
Hơn nửa tiếng sau, Đại Biên lững thững tới muộn, ăn mặc khiêm tốn, còn đeo khẩu trang, rất giống tên trộm đang mượn gió bẻ măng.
"Vu Cửu chị ấy......"
Cô đồng nghiệp kia nhìn thấy cô bé thì khẽ lắc đầu thất vọng: "Còn đang uống đây."
Đại Biên ngồi vào ghế tựa bên cạnh Vu Cửu, tháo khẩu trang xuống, rồi yếu đuối gọi một tiếng: "Vu Cửu?"
Vu Cửu nghe thấy tiếng nói, cơn lửa giận lại bị châm lên, muốn ném cái ly trong tay lên đầu Đại Biên, may mà bị bartender hành động lanh lẹ ngăn cản lại rồi.
"Cô à! Đánh thắng rồi 110, đánh bị thua thì 120 nha!" (110: cảnh sát; 120: cứu thương)
Lúc này Vu Cửu mới buông cái ly xuống: "Cô còn dám tới gặp tôi? Đền vợ cho tôi!"
"Em đi đâu mà đền......"
Đại Biên hơi nâng mắt kính, lấy di động từ trong túi ra: "Hay là chị nói một chút chị thích người kiểu gì, em cố gắng hết sức tìm cho chị."
"Ồ, tìm cho tôi? Tôi muốn người vợ cao 1m76, da trắng chân dài ngoại hình đẹp, có một mái tóc xoăn đen xinh đẹp, còn là sếp tổng chủ tịch tài sản nghìn tỷ, giờ cô tìm liền cho tôi!"
Mọi người: "......"
Đây là uống say thật rồi chăng?
Tuy Đại Biên không tìm được phụ nữ điều kiện kiểu này, nhưng vẫn có mấy người điều kiện không tệ: "Em có quen với một cô gái 1m75, cũng được coi như là da trắng chân dài ngoại hình tốt, có điều tóc thì là dài thẳng, cũng chẳng có tiền như vậy, chị thấy thế nào?"
Nói rồi chìa ảnh chụp ra tới cho Vu Cửu xem, phóng to hình ảnh cho cô xem mỗi một chi tiết đường nét trên gương mặt: "Thế nào? Trông đẹp không? Nếu như được thì em để hai người quen biết một chút, về sau cô ấy chính là vợ chị rồi."
Vu Cửu nhìn qua một cái rồi liền thoáng đảo mắt trợn trắng vẻ khinh thường: "Chẳng ra làm sao."
"Vậy người này thế nào? 1m66, tóc xoăn dài, giám đốc công ty đã lên sàn chứng khoán."
Vu Cửu hơi liếc một cái, giờ cô đã bình tĩnh không ít, ngược lại thì cô muốn coi thử Đại Biên có thể lấy ra bao nhiêu ảnh chụp phụ nữ: "Kém xa rồi, tối thiểu phải xinh đẹp hơn tôi chứ?"
"Xinh đẹp hơn chị à......"
Đại Biên nhìn nhìn Vu Cửu, cô bé có lăng kính nữ chính thật dày đối với Vu Cửu: "Này thì cũng khó quá rồi, em chưa từng thấy người nào đẹp hơn chị."
"Bớt tâng bốc bợ đít, đêm nay cô không tìm một người vợ ra đây cho tôi thì tôi liền vứt cô vô bãi tha ma."
"......"
Khi Đại Biên đầm đìa mồ hôi giới thiệu ứng cử viên làm vợ cho Vu Cửu, một cô gái đã xuất hiện ở cửa, trên tay còn dắt theo một cô bé 6 tuổi xinh xắn.
Tầm mắt của rất nhiều người trong quán bar chuyển từ chỗ Vu Cửu kia dời đến nơi một lớn một nhỏ ở cửa, người vợ hoàn mỹ đáp ứng điều kiện này không phải chính là tới rồi sao?
Người phụ nữ chỗ cửa đã nghe được trích đoạn lời nói tuyển phi của Vu Cửu ngồi ở bên kia rõ ràng, đầu mày đã nhíu chung lại một khúc sít sao.
Mọi người nhìn thấy người phụ nữ này đi từng bước một về phía sau cái cô gái đang tìm vợ kia, tất cả mọi người thoáng nhấc lên một hơi.
Đây là duyên phận tới rồi, cản cũng ngăn không được sao?
"Không đủ xinh đẹp, vóc dáng không đạt tiêu chuẩn, còn người mẫu cơ đấy."
Vu Cửu thoáng đảo trắng mắt, chóp mũi toàn là mùi rượu, đã không để ý mùi hương lành lạnh quen thuộc phía sau.
Đồng nghiệp đã chú ý tới người phụ nữ phía sau Vu Cửu, trợn to mắt không biết xảy ra vụ gì rồi.
Người đẹp này vì sao cứ mãi nhìn chằm chằm vào Vu Cửu?!
Khi đang định hỏi thì người phụ nữ kia nâng tay lên móc lấy tóc của Vu Cửu: "Vu Cửu."
Người Vu Cửu chợt cứng lại, cái ly vừa mới cầm lên một tẹo rơi ở trên bàn, văng ra một tí rượu.
Đứa bé phía sau đi đến bên hông người Vu Cửu, ngẩng đầu lên rồi gọi một tiếng: "Mami."
Nước mắt của Vu Cửu nhỏ giọt, cắn vào môi dưới thật chặt, rất sợ đây là một giấc mộng, sợ mình xoay người thì mộng liền sẽ tan vỡ.
Kỳ Dụ Văn buông tay Kỳ Tuân ra, đôi tay ôm lấy vai Vu Cửu: "Không cần tôi thì thôi đi, còn muốn tìm một người mới sao?"
Xúc cảm quen thuộc, vòng ôm thân quen, đều đang nói cho Vu Cửu biết đây không phải là một giấc mơ.
Vu Cửu vội vàng xoay người qua, ôm lấy eo Kỳ Dụ Văn thật chặt, ghé vào trong lòng cô ấy nức nở thành tiếng: "Tôi tưởng rằng tôi không bao giờ được gặp lại cô nữa."
Kỳ Dụ Văn cụp mắt, nước mắt nhỏ giọt nơi đỉnh đầu của Vu Cửu, hỏi với vẻ tủi thân: "Có phải cô muốn tìm người khác sau lưng tôi rồi hay không?"
"Không có!"
Kỳ Dụ Văn không phải không tin tưởng, mà là bất an sợ hãi, nhìn về phía Đại Biên vừa rồi vẫn đang luôn giới thiệu phụ nữ cho Vu Cửu, muốn bóp chết cô Đại Biên này tại chỗ: "Vừa nãy cô đang làm cái gì?"
Vào khoảnh khắc Kỳ Dụ Văn xuất hiện, Đại Biên liền đã ngây dại.
Vì sao lại có một người sẽ phù hợp hoàn mỹ với dáng vẻ Kỳ Dụ Văn trong tiểu thuyết của cô bé? Khi xuất hiện cùng một lúc với Vu Cửu, làm cô bé cảm thấy, hai người nữ chính trong tiểu thuyết của mình đều đã xuất hiện ở trước mắt mình.
Đại Biên kích động đến nước mắt lưng tròng, hận bây giờ không thể chụp hình với hai người điên cuồng.
Kỳ Dụ Văn không kiên nhẫn nữa, dứt khoát không hỏi Đại Biên dạng đồ ngốc kia, liền đi hỏi một phụ nữ khác bên cạnh Vu Cửu: "Vu Cửu vừa rồi đang làm cái gì?"
Đồng nghiệp bị năng lượng tỏa ra của Kỳ Dụ Văn làm sợ khiếp đến mức thật lâu mà chẳng nói thành lời, qua hết chốc lát mới nói ra tiêu chuẩn lựa chọn bạn đời của Vu Cửu.
Kỳ Dụ Văn sửng sốt hết một lát, mới biết cái người nói từ trong miệng Vu Cửu kia rõ ràng chính là mình.
Theo tính cách ưa ghẹo người của Vu Cửu, nói không chừng chính là đang đùa người kia.
Vu Cửu chùi nước mắt lên quần áo Kỳ Dụ Văn, xoay người đập một xấp tiền ở trên bàn: "Giữ lấy tiền thừa đi, phần của bạn tôi cũng tính cho tôi."
Nói xong, Vu Cửu liền nói với đồng nghiệp: "Vợ con tôi tới rồi, chúng tôi về nhà trước đây, hôm nay cảm ơn cô."
Đồng nghiệp ngơ ngác gật gật đầu, khi biết hai lớn một nhỏ rời đi hết rồi mới giật mình tỉnh ra.
Vu Cửu có vợ con hồi nào vậy?!
Sau khi tới ngoài quán bar rồi, Vu Cửu nóng lòng gấp rút ấn Kỳ Dụ Văn lên tường ngoài quán bar, đầu lưỡi ngập tràn mùi rượu xâm nhập vào nơi môi và lưỡi của Kỳ Dụ Văn, nồng cháy lại triền miên.
Kỳ Dụ Văn nhớ Vu Cửu nhớ đến phát điên, đôi tay ôm Vu Cửu gắt gao, đáp lại Vu Cửu một cách nhiệt tình, hận không thể nuốt Vu Cửu vào bụng.
Nước mắt của hai người gom góp đến thành một mảng, tiếng ám muội ẩn nấp ở nơi bên đường hơi có vẻ ồn ào náo động, người đi đường đi ngang qua đều dành cho sự hâm mộ cùng chúc phúc. Kỳ Tuân đứng ở một bên không dám ngẩng đầu nhìn, yên tĩnh mà dựa vào tường, nhìn chằm chằm bốn phía không để ai khác tới gần hai người mẹ của mình.
Sau khi uống rượu rồi thì Vu Cửu trở nên vô cùng yếu đuối, ghé vào trên vai Kỳ Dụ Văn vừa khóc vừa nói: "Tôi tưởng rằng tôi không bao giờ gặp được cô nữa."
Môi Kỳ Dụ Văn kề vào nơi cổ Vu Cửu, thường hay mút ra ở trên đó một dấu vết nho nhỏ. Vào đến thế giới xa lạ này, cô ấy không có cảm giác an toàn, muốn lưu lại trên người Vu Cửu thêm mấy dấu ấn.
Vu Cửu bị Kỳ Dụ Văn làm cho có hơi đau, đại não dần dần tỉnh táo lại, đã tìm về một ít lý trí: "Hai người là tới như thế nào?"
Kỳ Dụ Văn hơi lắc đầu, vừa gặp được Vu Cửu thì liền trở nên phân tâm đối với chuyện khác: "Không biết, tỉnh lại một giấc thì bọn tôi liền tới bên này rồi. Tôi đã hỏi thăm sơ qua một tí thì biết nơi này không phải thế giới của tôi. Ôm theo tâm trạng may mắn điều tra cô hết một chút, quả nhiên tìm được rồi."
Vu Cửu khẽ cười thành tiếng, quả nhiên sếp tổng chính là sếp tổng, tư duy chính là rõ ràng so với người khác, cũng bạo dạn hơn người ta.
"Nơi này chính là thế giới của tôi, hoan nghênh cô tới nơi tôi sinh ra."
"Nơi có cô, chính là nhà của tôi."
Một nhà ba người về đến nhà, chung cư sạch sẽ ngăn nắp lại rộng rãi lọt vào tầm mắt của Kỳ Dụ Văn, xem ra điều kiện cuộc sống của Vu Cửu không tồi.
Vu Cửu lại ôm lấy Kỳ Dụ Văn, đè cô ấy vào đến sofa mềm mại, khẽ cọ gương mặt cô ấy vẻ quyến luyến: "Tôi rất nhớ cô, tôi rất yêu cô."
Kỳ Dụ Văn gãi gãi cằm Vu Cửu, mơ hồ nhắc nhở: "Chỉ dựa vào nói thôi sao?"
Vu Cửu ngẩn ra hết chốc lát mới phản ứng lại kịp lời của Kỳ Dụ Văn, nhanh chóng trở dậy từ sofa, kéo theo Kỳ Dụ Văn đi vào phòng tắm.
Kỳ Tuân bị vứt ở phòng khách hết sức bình tĩnh, một mình bé tự đi phòng vệ sinh khác đánh răng rửa mặt, ngoan ngoãn đi vào phòng ngủ phụ chuẩn bị ngủ.
Vui sướng khi một lần nữa gặp được mami giống như đã tiêm chất kích thích cho đại não, Kỳ Tuân trằn trọc ở trên giường hết hồi lâu, liền ôm gối, định hỏi ý một chút rằng có thể ngủ cùng với hai mẹ hay không.
Vừa mới đi đến cửa phòng ngủ của hai mẹ thì tiếng rên rỉ không được kiềm chế của Kỳ Dụ Văn đã truyền ra từ trong kẹt cửa.
Kỳ Tuân nhanh chóng ôm gối về phòng, làm bộ như bé chưa có từng tới.
Kỳ Tuân đã bắt đầu tiếp nhận giáo dục giới tính, biết được phần nào đối với chuyện trong phòng ngủ, càng biết lúc này không cho phép bị quấy rầy.
Vu Cửu đã bỏ thời gian cả đêm, dùng hành động nói cho Kỳ Dụ Văn biết tình yêu của cô, dùng lời nói cho Kỳ Dụ Văn biết một loạt sự tình cô xuyên vào sách.
Đợi hai người chợp mắt thì trời đã sáng bừng, không hề bất ngờ khi Vu Cửu mệt nhoài đến mức chẳng đi làm.
Trong công ty đã lan truyền rộng khắp chuyện Vu Cửu có một người vợ tuyệt đẹp cùng con gái siêu đáng yêu, rất nhiều người đều không tin.
Mãi đến ngày hôm sau, vợ và con gái trong lời đồn của Vu Cửu đưa cô đến cửa công ty, lại trao nhau một cái hôn trước mặt bàn dân thiên hạ rồi, thì mọi người mới hoàn toàn chịu tin.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]