Có thành viên của công ty Thám tử vũ trang đến đón Ranpo về rồi.
Thật ra Kunikida Doppo vẫn luôn ở phía sau theo đuôi hai người. Danh trinh thám gửi tin nhắn cho hắn, hắn mới hiện thân, hắn hơi hơi cúi người xuống, lễ phép nói lời tạm biệt với thiếu nữ: “Ranpo tiên sinh đã làm phiền ngươi rồi, ngươi có thể đem giấy tờ hóa đơn gửi đến công ty Thám tử vũ trang.”
“Không có việc gì, mức lương của ta cũng không thấp.” Rina phất phất tay, “Bye bye.”
Edogawa Ranpo không rên một tiếng.
Đôi mắt màu lục một mảnh trầm tĩnh. Tóc mái đen nhánh cùng ánh sáng loang lổ mơ hồ vẻ mặt, suy yếu khí chất trẻ con không kiêng nể gì của hắn kia. Ranpo phán đoán ra được, lời tán thưởng cùng niềm khát khao mà Hasegawa Rina thể hiện ra, tất cả đều là chân thật.
Vì thế suy nghĩ của hắn trở nên tối nghĩa, hỗn loạn một chút ảo não.
…… Việc gì phải nói dối danh trinh thám cơ chứ.
Edogawa Ranpo nghĩ một đằng làm một nẻo mà “Hừ” một tiếng, âm thầm hứa hẹn không bao giờ lừa gạt Rina. Hắn vỗ vỗ áo choàng, tầm mắt không tự giác mà đuổi theo bóng dáng thiếu nữ, ngữ khí cũng vì cố ra vẻ sao cả mà hơi cứng đờ:
“Lần sau lại gặp.”
Kunikida Doppo:…… À hả??
Kunikida nhạy bén phát hiện trọng điểm.
Làm một thiên tài, Edogawa Ranpo hầu như không quá để ý đạo lý đối nhân xử thế, không thích nói mấy câu “Lời nói xã giao”. Nếu hắn nói ra “Lần sau lại gặp”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-tro-choi-cong-luoc-toan-route-be/2670745/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.