Từ lúc bắt đầu nghĩ tới việc “đâm” Kỷ Hoài xong, não Tống Từ không thể ngừng lại được nữa.
Cậu tưởng tượng cảnh Kỷ Hoài bị mình đè dưới thân, cơ thể anh nhất định rất săn chắc, anh còn có cả cơ bụng với tuyến nhân ngư. Mấy thứ đó trên người cậu không có, vậy thì sờ chút là được, nghĩ thôi đã thấy nghiện tay.
Còn có bộ dáng lúc Kỷ Hoài mở rộng hai chân nữa…
Tống Từ cảm thấy mặt mình có hơi nóng lên như đang sốt vậy.
Tắm rửa xong xuôi, Tống Từ khoác áo choàng tắm chuẩn bị bước ra ngoài, dường như chợt nghĩ ra cái gì đó, cậu quay ngược lại rồi dừng trước gương.
Nói đến thì cậu còn chưa chính thức quan sát thân thể mà mình xuyên qua, không biết nguyên chủ tròn méo ra sao nữa.
Trong gương phản chiếu một bóng người, khiến Tống Từ cảm thấy hơi kì lạ.
Người trong gương chính là cậu, mặt mũi thanh tú, răng trắng môi hồng.
Nói cách khác thì không phải chỉ mỗi linh hồn mà cả thể xác cậu cũng xuyên vào đây luôn?
Vậy thụ nguyên tác đi đâu rồi?
Tống Từ nhíu mày, không nghĩ nữa rồi bước ra bên ngoài.
Có điều như vậy cũng tốt, nếu là thân thể của chính mình thì ổn rồi. Nếu xuyên vào thân của người mình ghét thì cậu sẽ kinh tởm cả ngày mất.
Dù là nhân vật trong sách cũng không được, người ta cũng có tôn nghiêm, cũng có linh hồn.
Kỷ Hoài vẫn ngồi trên sofa như cũ, anh đang xử lý tài liệu trong máy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-tra-thu-vua-tu-huy/3444415/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.