Thiên Dương vừa xoa cổ tay trái của mình vừa gắng ngượng đứng dậy, mặc dù lần này được hủy hôn ước theo như mong muốn nhưng mà cái giá mà cô phải trả thực ra cũng chẳng hề nhỏ một chút nào, Dật Hiên Phàm, mối thù này nhất định tôi sẽ trả lại cho anh, nhưng mà trước đó thì phải hoàn thành cho xong vở kịch này đã.
Hai mắt của Thiên Dương dần dần rơi xuống những giọt nước mắt, cô vừa khóc vừa hỏi Dật Hiên Phàm:
_”Hiên Phàm rốt cuộc là em đã làm sai ở đâu? Tại sao, tại sao anh lại đối xử như vậy đối với em, em là vị hôn thê của anh mà, tại sao anh lại không bênh em mà lại đi bênh vực ả hồ ly tinh đó? Cô ta có gì hơn em chứ?”
Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của cô như nước đê vỡ không có cách nào dừng lại được, thanh âm không khỏi có chút run run, có chút uất ức vang lên, lên tiếng trách cứ Dật Hiên Phàm.
_”Hoa nhi, có nhiều điểm tốt hơn cô nhiều, đó là điều khỏi cần phải bàn. Cô nghe cho kĩ đây Nhan Nguyệt Linh, từ đầu cho tới giờ tôi chưa từng có cảm giác với cô mà nếu có thì cũng chỉ là ghê tởm, khinh bỉ cô thôi. Cái danh vị hôn thê này là do trưởng bối hai nhà đặt ra, không liên quan gì đến tôi hết. Người tôi yêu trên đời này chỉ có duy nhất một người đó chính là Nhan Nguyệt Hoa- chị của cô thôi.”
Hắn nhìn cô bằng một ánh mắt lạnh lẽo đến chết người, có thể chắc chắn một điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-tieu-thuyet-lap-ke-hoach-giup-do-nu-chinh/1590176/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.