Khi anh ngước lên đã thấy một cô gái té ở đằng trước xe, anh nhớ lại quyển tiểu thuyết miêu tả vẻ đẹp của cô:[ Cô có một đôi mắt to sáng ngời những ánh sao sáng long lanh trên bầu trời đen tối cũng phải ảm đạm mờ nhạt. Đôi môi anh đào đỏ mọng của cô khiến người ta muốn hôn vào, cô có dáng người nóng bỏng mà khiến mọi cô gái ghen tị- cô tên là Bạch Mộng Tuyết].
Và quả thật tác giả đã quá yêu ái cho vẻ đẹp của nữ chính, anh thấy cô ta quả thật có vẻ đẹp tựa như thiên sứ nhưng ả đàn bà này là đầu mối gây ra cái chết cho anh. Chợt anh khựng lại sau suy nghĩ này của mình, cho anh?? Rõ ràng đâu phải là anh mà nhân vật anh xuyên vào mà vậy tại sao lúc nghĩ đến đây mình lại có xúc động muốn giết cô ta??. Chợt cơn đau đầu của anh tái phát, Diệp An Thần quay đầu lại tính hỏi anh có bị thương không thì thấy anh đang ôm đầu. Cậu sợ quá hỏi:
- Này Thiên Thiên cậu có sao không??.
Thấy vẻ lo lắng, sợ hãi của cậu, anh chấn an
:
- Không sao đâu. Cậu có sao không??.
Diệp An Thần lắc đầu rồi cậu xuống xe xem cái tên điên nào lại lao vào xe của mình. Khi nữ chính thấy cậu xuống xe, cô ta ra vẻ bị thương nặng không thể nào đứng lên được nước mắt cô ta đong đầy trên mắt:
- Anh đi đường mà không nhìn đường sao?? Anh bị câm hả sao không biết xin lỗi.
Thấy cô ta nói nhiều quá, cậu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-tieu-thuyet-be-cong-nam-chinh/1284410/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.