Sau khoảng 10 phút, cảnh sát đến lập tức phong tỏa hiện trường và giam giữ ba tên cướp kia, nên hiện giờ chỉ còn lại nhóm của Conan, Riyuko và thanh tra Meruge.
- Cháu tên gì?_ Thanh tra Meruge hỏi.
- Aoyama… à không Konami Sayuki._ Cô lắp bắp trả lời.
- Ta sẽ đưa cháu về nhà, còn về ba cháu thì ta xin lỗi, ông ấy đã mất._ Thanh tra nói giọng buồn lãnh.
Bỗng cô giật mình khi nhớ lại hoàn cảnh của cô bé mà mình xuyên vào, ba con bé đã mất và rồi tiếp theo là... là cái gì? Cô trầm ngâm suy nghĩ: “ Trong truyện bao giờ có đề cập đến tương lai của nhân vật qua đường đâu? Nên bây giờ làm cái gì là làm cái gì?”. Riyuko đang chôn chân tại chỗ thì Ayumi bỗng đi đến vỗ vai cô:
- Sayuki đừng buồn vì ba mất nhé, mạnh mẽ lên.
Nói thật thì nãy giờ cả nhóm ngay cả thanh tra đều ngây ngốc nhìn khuôn mặt vô tư không chút buồn bã của cô, không phải chứ một đứa bé 10 11 tuổi bị bắt cóc không tí sợ hãi, ba mình chết lại ung dung suy nghĩ gì đó ngay cả một giọt nước mắt cũng không có? Đây có phải là một đứa trẻ không vậy?
Nhận được ánh mắt khó hiểu từ mọi người xung quanh, Riyuko cảm thấy mình thể hiện không đúng tâm tư của một đứa trẻ cho lắm. Dù gì cái ông gì đấy mất cũng đâu liên quan gì đến cô? Ông ta là ba của Konami Sayuki mà... còn cô là Aoyama Riyuko, liên quan gì chứ?
Cô bắt đầu nghĩ thầm: “ Không được dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-tham-tu-lung-danh-conan-quyet-lam-nguoi-qua-duong/177782/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.