Đồ Hoá ngơ ngác nhìn về nơi lối ra biến mất. Cậu quỳ rạp trên mặt đất và dùng sức đẩy hết cỏ dại xung quanh ra nhưng lối vào nhiệm vụ ‘Sống chết có số’ dường như chưa từng xuất hiện. Nó biến mất không còn dấu vết gì.
Tô Cách Trì đã không theo cậu ra đây.
Đồ Hoá bực bội ngồi dưới đất, hốc mắt đau xót. Điều này có nghĩa là Tô Cách Trì bị mắc kẹt trong màn chơi bi3n thái đó mãi mãi và không thể thoát ra? Anh đã đi đến vực thẳm hay anh bị virus giam cầm? Hay… Anh đã sớm thoát ra ngoài?
Đúng vậy, Tô Cách Trì là người thần kì như vậy thì làm sao một con virus nhỏ nhoi có thể nhốt được anh ta…
Đồ Hoá dụi mắt vội đứng dậy. Cậu gọi tên Tô Cách Trì suốt một quãng đường, từ tòa nhà giảng dạy đến thư viện, từ thư viện đến sân chơi, và từ sân chơi trở lại bồn hoa trước nhà ăn.
Cậu hét đến gần như khản cả giọng nhưng Tô Cách Trì vẫn không đáp lại.
Thẩm Tư Dịch giữ cậu lại: “Đừng tìm anh ấy nữa. Anh ấy… Không thể quay lại.”
Đồ Hoá vẫn còn lơ ngơ: “Không đâu. Anh lấy là lập trình viên của trò chơi này mà. Sao anh ấy không quay lại được…”
“Nhưng hiện tại anh ta chỉ là một NPC thôi!” Thẩm Tư Dịch cau mày nhìn cậu, dừng một chút rồi nói: “Chúng ta không biết virus này kinh khủng đến mức nào, cũng không biết anh ấy có thể trở lại hay không.”
“Anh ấy không trở lại thì cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-sach-toan-hoc-phai-lam-sao-day/2927154/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.