Phong viện trưởng không thể ở Mỹ lâu nên chỉ ở lại Mỹ hai ngày, sau đó ông và vợ vội vã trở về Bắc Thành.
Vivian và Phong Giai Thành đưa họ ra sân bay.
Trời hôm nay khá đẹp nắng trong xanh, con đường vắng vẻ ngập lá vàng khiến bức tranh thu thơ mộng hẳn.
Tại sảnh sân bay, Vivian dặn dò Phong viện trưởng và Tần Ngọc Dung.
- Mẹ, viện trưởng, hai người đi cẩn thận, về đến nhà nhớ gọi điện thoại cho chúng con biết.
Phong Đằng thở dài nói với cô.
- Vivian, những lời xúc phạm của ta lúc trước là do tình thế bắt buộc, không phải ý nghĩ thật sự trong lòng ta, ta xin lỗi con, con đừng để trong lòng.
- Ngài đừng nói vậy, con hiểu mà.
- Con có thể...có thể giống Giai Thành gọi ta là cha, cũng có thể gọi dượng.
- Dạ được, cha mẹ đi cẩn thận.
Gương mặt của Phong Đằng vui vẻ hơn hẳn, ông nắm tay Vivian, vỗ vỗ nhẹ lên bàn tay cô.
- Được, được, con gái ngoan, con ở bên này cứ an tâm dưỡng thai, chuyện của con, ta sẽ không nói cho ai biết.
Ý là ông sẽ không nói lại cho Hà Vĩnh biết.
Vivian gật đầu.
Sau đó Tần Ngọc Dung ôm cô, ôm rất chặt như không muốn buông tay vậy.
Vivian cũng ôm chặt bà.
- Mẹ bảo trọng nha.
Sau đó họ chia tay nhau khi hai vợ chồng Phong Đằng, họ đến cổng làm thủ tục rồi đi vào phòng chờ.
Tiếng "cha" này, thật ra Vivian cũng không muốn gọi, cô thấy gọi "dượng" cũng đủ rồi, thế nhưng Cố cha đã nhất quyết bắt Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-sach-thanh-nu-phu-doc-ac-tong-tai-quyet-tro-minh/1590582/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.