Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156
Chương sau
Họ vào nhà tắm cùng nhau. Nhà tắm rộng thênh thang, có phòng tắm vòi sen đứng vừa cao vừa lớn, có bồn tắm rộng đặt cạnh của sổ vừa có thể ngâm mình vừa ngắm phong cảnh, có phòng xông hơi ở một góc riêng dành cho những lúc cần thư giãn. Kế bên là phòng chứa quần áo và phòng phụ kiện. Vivian chọn tắm vòi sen, Hà Vĩnh đi vào vặn nước, thử độ ấm vừa đủ thì mang Vivian vào tắm chung. Cô nói với anh. - Anh đưa tay ra. Hà Vĩnh làm theo. Cô cho lên tay anh một ít sữa tắm rồi nói. - Tắm cho em đi. Hà Vĩnh cười rất tươi vui vẻ nhận nhiệm vụ, xoa hai tay vào nhau cho lên bọt, rồi chà sữa tắm lên người cho Vivian. Anh làm rất chuyên tâm, xoa từ cổ xuống vai, đến hai tay, anh còn chà luôn các kẽ ngón tay của cô. Sau đó xoa đến hai quả đào no đủ của Vivian, chỗ này tay anh đặc biệt lưu luyến, cứ xoa một vòng rồi lại một vòng, lưu luyến không rời. Vivian khẽ rên lên. Hà Vĩnh cười, từ từ xoa xuống dưới, cái eo mảnh khảnh của cô, cái mông tròn và đôi chân dài. Đến cái mông Hà Vĩnh lại dừng lại lâu hơn bình thường. Hà Vĩnh ngồi quỳ, cho Vivian ngồi lên gối anh, anh chà sữa tắm lên chân cô, tỉ mỉ đến từng ngón chân, sau đó xả nước. Dòng nước ấm từ trên đổ xuống cả hai, Hà Vĩnh lại xoa cho sạch sữa tắm trên người Vivian, cô thì choàng tay qua cổ anh, rồi hôn anh. Hà Vĩnh đáp lại nụ hôn của cô, đổi khách thành chủ, gia tăng thêm độ cuồng nhiệt. Anh bế Vivian lên, đặt lưng cô dựa vào tường, chân Vivian vòng qua eo Hà Vĩnh. Nụ hôn mỗi lúc một cuồng nhiệt. Vừa hôn, anh vừa đẩy thân thể vào bên trong cô, Vivian rên lên, cắn lấy vai Hà Vĩnh, để lại dấu răng đỏ trên vai anh, hành động này làm Hà Vĩnh càng hưng phấn. Anh đẩy đưa cơ thể mỗi lúc một nhanh, Vivian ôm lấy vai Hà Vĩnh, nhường hết vai trò chủ đạo cho anh. Qua một lúc lâu cả hai đều cùng nhau cao trào. Hà Vĩnh bế Vivian trở lại giường, lau người cho cô và bản thân rồi nằm cả hai ôm nhau. Ôm được một lúc Vivian lại câu dẫn Hà Vĩnh tiếp tục vận động. Đến giữa khuya, cuộc chiến của Vivian và Hà Vĩnh coi như tạm ngưng khi cả hai đã không còn chút sức lực nào. Vivian nằm trên người Hà Vĩnh, cả hai cùng thở hổn hển. Hôm nay làm tình với anh, có lẽ đã đủ cho phần đời còn lại, cô chẳng còn thiết tha gì nữa. Hà Vĩnh tuy rất mệt, nhưng hạnh phúc ngập tràn khiến con tim anh không khỏi ngất ngây. Hà Vĩnh hôn nhẹ Vivian một cái lên trán. Anh lấy trong tủ ra một cái hộp đen đưa cho Vivian. - Tặng em. Vivian nhìn, đó là một sợi dây chuyền rất mảnh, mặt sợi dây hình vỏ trai có đính một viên ngọc trai nhỏ phía trên. Một sợi dây chuyền gợi lại biết bao kỉ niệm. - Thích không? - Có. - Anh đeo cho em. - Ừ. Vivian vén tóc sang một bên để Hà Vĩnh đeo cho cô. Đeo xong anh lại ôm cô và hôn, một nụ hôn rất dịu dàng. Vivian cũng chủ động hôn anh, nụ hôn dịu ngọt, triền miên, Hà Vĩnh vui vẻ đáp lại nụ hôn của cô. Hôn xong Vivian chủ động rúc vào lòng Hà Vĩnh, chọn tư thế thoải mái rồi nhắm mắt lại Họ ôm nhau đi vào giấc ngủ. Khoảng 3 giờ sáng thì Vivian mở mắt ra, cô vào wc tắm rửa, thay đồ, sau đó trở lại phòng ngủ, ngồi trên ghế salon nhìn Hà Vĩnh đang ngủ say. Bên ngoài vang lên "cạch" một tiếng, Robert Nguyễn xuất hiện. - Xong chưa? - Sắp xong rồi. Cô đến túi xách của mình lấy ra một lọ hương liệu, sau đó đốt đèn xông hương trong phòng Hà Vĩnh, nhỏ vào đó vài giọt hương. Đó là hương giúp người ta an thần, dễ ngủ, cộng với một ít thuốc cô đã để vào cơm, cộng với tác dụng của rượu. Chắc chắn một điều là khi Hà Vĩnh tỉnh dậy, cô đã ở Mỹ rồi. Vivian bước đến chỗ Hà Vĩnh, hôn môi hắn, nụ hôn rất nhẹ. - Vĩnh biệt anh, sau này đừng hại người nữa, được không? Cũng đừng tìm em nữa, được không? Tuy rằng biết mình không thể có câu trả lời, nhưng cô vẫn nói. Vivian nhìn Hà Vĩnh, ánh mắt vừa dịu dàng, vừa đau đớn. Rồi cô lấy tay chạm lên gương mặt Hà Vĩnh, đôi lông mày rậm thường xuyên chau lại, cái mũi thẳng, chiếc môi gợi cảm, cô lại hôn hắn lần nữa. Nụ hôn vĩnh biệt, triền miên và đau đớn. Hôn xong cô lại thẩn thờ nhìn Hà Vĩnh đang ngủ. Robert Nguyễn tức giận nói. - Em không đi bây giờ thì chính em cũng hôn mê luôn đó. - Ừ, biết rồi. Vivian theo Robert Nguyễn đi ra ngoài, sau đó lái xe đến sân bay tư nhân, lên chiếc chuyên cơ đưa cô về Mỹ. Lần đi này, Vivian hứa với lòng cô sẽ không bao giờ quay lại Bắc Thành nữa. Trên máy bay, Vivian nhìn bầu trời đen kịch như lòng cô lúc này vậy. Robert thấy bộ dạng đau khổ của Vivian rất ngứa mắt, đặc biệt là vừa rồi cô còn hôn đi hôn lại cái tên Hà đê tiện kia. - Nếu em đã yêu hắn như vậy, sao không dứt khoát ở bên hắn cho rồi? - Tuy rằng yêu, nhưng cách làm của Hà Vĩnh em không chấp nhận được. Anh ấy không có quyền xây dựng hạnh phúc của mình trên nỗi đau của người khác, việc làm đó, em sẽ không tha thứ. Robert Nguyễn chỉ biết thở dài. Chiếc phi cơ xuyên màn đêm, đưa Vivian ra khỏi thế giới có tên Hà Vĩnh. Cô vuốt ve sợi dây chuyền trên cổ mình. - Giấc mộng này, đã đến lúc tỉnh rồi. =========©©©====== Sophia nhìn thấy tin nhắn của Hà Vĩnh từ lúc nó vừa được gửi tới Trần Gia Hưng. Cô cũng không muốn xen vào chuyện riêng tư của người khác, nhưng ai biểu màn hình sáng lên làm cô thức giấc. Cô hốt hoảng chạy vài wc gọi thông báo với Vivian. - Chị ơi, làm sao bây giờ. Lúc đó Robert Nguyễn nằm bên cạnh Vivian cũng bị đánh thức. - Em nói Hà đê tiện cho người giết anh? Hắn nghĩ cũng tốt lắm, anh lập tức đi liều mạng với hắn. - Robert!!!! Vivian gọi anh quay lại. - Anh đừng làm rộn nữa, để em suy nghĩ một chút. Nghĩ nghĩ một chút, Vivian nói. - Sophia, sáng mai em bằng cách nào đó phải buộc Gia Hưng bỏ đi ý nghĩ giết Robert, có biết không? Còn nữa, sau đó gửi cho chị một tin nhắn, thông báo việc Hà Vĩnh muốn cho người truy sát Robert. - Dạ, em biết rồi. - Được rồi, vậy bây giờ em xem như không có chuyện gì, tiếp tục ngủ đi, mọi chuyện để chị tính. - Dạ. Vivian phải có cái cớ để tìm Hà Vĩnh nói chuyện. Robert Nguyễn thắc mắc. - Em muốn làm gì. - Chúng ta cùng về Mỹ đi. - Được, bây giờ lập tức đi. - Bây giờ đi không được, chỉ cần Hà Vĩnh còn tỉnh táo, chúng ta sẽ không thể cùng thoát khỏi đây được. - Em muốn làm như thế nào? - Trước tiên, em muốn một ít thuốc gây mê, buổi sáng em sẽ đi tìm Hà Vĩnh, nhân lúc anh ta không chú ý hạ thuốc, sau đó rời đi. - Em muốn làm gì để hắn không chú ý, đừng quên tên đó rất cẩn thận. - Em sẽ có cách. Rạng sáng mai anh đến tòa nhà ở Đồng Tảo mở cửa cho em là được. - Sáng nay em đến gặp hắn mà đến rạng sáng mai mới đi! Không được, anh không đồng ý. Hắn có thể đoán được một ngày một đêm đó sẽ phát sinh chuyện gì. - Robert, nếu anh chỉ có một mình, anh có thể đánh nhau với Gia Hưng và mở một con đường máu để thoát thân, còn em thì sao? Anh nếu mang theo em thì không thoát được, điều này anh rõ hơn em mà. - Em có nói gì anh cũng không đồng ý, anh thà liều mình đánh nhau với bọn họ, mở đường đưa em rời khỏi đây. - Robert!!! Vivian ngừng một chút rồi thở dài, nói. - Robert, em...em muốn ở cùng một chỗ với Hà Vĩnh...lần cuối cùng, thành toàn cho em đi, được không?! Robert Nguyễn tuy thấy tức giận nhưng cuối cùng cũng đồng ý với Vivian. Anh bỏ ra ngoài. Đến khi Robert Nguyễn đi rồi, Vivian cũng không biết, lời cô vừa nói là nói dối để lừa Robert đồng ý với kế hoạch của mình, hay là lời chân thật trong lòng cô. Rạng sáng, Robert Nguyễn mang về cho cô một lọ tinh dầu và một lọ bột nhỏ. - Bột có thể hạ vào thức ăn và nước uống, hương liệu là để đốt. - Được. Vivian chuẩn bị thay đồ đến công ty. Hôm nay cô mặc một bộ đầm nổi bật hơn thường ngày, trang điểm cũng đẹp hơn. Vào công ty ngồi đợi tin nhắn của Sophia, sau đó cầm tin nhắn đi chất vấn Hà Vĩnh. Kế hoạch này chỉ thành công khi cô gỡ hết mọi phòng bị của Hà Vĩnh, và để làm điều đó, Vivian đã dùng chính mình làm mồi nhử. Cô biết dù có nghi ngờ bao nhiêu, Hà Vĩnh cũng sẽ mắc câu. Kết quả đúng như dự tính, Vivian cuối cùng cũng như ý rời khỏi Bắc Thành.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156
Chương sau