Vivian vùng vẫy không có kết quả mà càng khiến Hà Vĩnh ôm chặt hơn.
- Lam, sự kiềm chế bản năng của anh trước em rất khó khăn, nếu em cứ cọ tới cọ lui như vậy, anh có thể sẽ làm gì thì em biết rồi. Đến lúc đó đừng có trách anh.
- Anh mà đụng tới tôi, có tán gia bại sản tôi cũng kiện cho anh ở tù.
- Anh quên em là cô gái thích thưa kiện, em làm đi, ở tù vì em thì anh không ngại đâu.
- Vô liêm sỉ.
- Đúng vậy.
- Hà Vĩnh, từ bao giờ anh trở thành mặt dày vô sỉ như vậy?
- Từ sau khi bị lạc cùng với em.
- Anh buông tôi ra trước rồi nói.
- Không.
- Hà Vĩnh! Tôi...đói, muốn đi ăn một chút.
- Sao em không nói sớm.
Hà Vĩnh ngồi dậy, xuống giường, bế Vivian lên.
- Hey, anh làm quái gì vậy? Bỏ tôi xuống, tôi có chân, tự mình có thể đi.
- Em nói đúng, anh sẽ xem xét có nên làm gì với chân của em hay không.
Vivian thật sự thấy bó tay toàn tập với người này rồi.
- Hà Vĩnh, anh bị biến thái rồi sao?
- Em muốn gọi sao cũng được.
Trong quá trình nói chuyện, Hà Vĩnh đã bế Vivian đi từ phòng ngủ ra phòng khách.
Anh đặt cô xuống ghế.
- Hà Vĩnh, anh không để tôi đi tôi sẽ kiện anh tội giam giữ trái phép.
Hà Vĩnh mang tạp dề vào, lấy đồ trong tủ lạnh ra chuẩn bị nấu món mì Ý, nghe Vivian nói vậy anh chỉ cười.
- Lam-thích-thưa-kiện, em muốn kiện anh, có thể! Nhưng đừng kiện ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-sach-thanh-nu-phu-doc-ac-tong-tai-quyet-tro-minh/1590567/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.