Vivian gạt bỏ hết những xúc động sang một bên, hiện tại cô khá đói, tin chắc Hà Vĩnh cũng vậy.
- Em đi làm đồ ăn.
- Ừ. Anh mang về cho em một cây măng tre và hai cái củ dừa.
- Được.
Vivian mang củ hủ dừa cắt lát, trộn với tai heo và da đầu, cộng với một tô canh rong biển hầm xương.
Bữa ăn im lặng nhất của họ từ lúc tới đây đến giờ, ai cũng âm thầm ăn, mỗi người một tâm sự.
Ăn xong, mặt trời cũng lặn nhanh xuống biển. Vivian tiếp tục ngồi thẩn thờ nhìn bờ đá. Hà Vĩnh đi xuống suối tắm.
Vivian cho thêm củi vào bếp, khiêu cho lửa cháy to hơn, sau đó đi vào lều, nhắm mắt lại.
Hà Vĩnh trở về, anh cũng ngồi cạnh bếp lửa một lúc rồi mới vào lều.
Vivian đã nằm nghiêng vào bên trong, đưa lưng về phía anh. Hà Vĩnh nằm xuống, nhưng anh không ngủ được.
Vivian chỉ nhớ thương Phong Giai Thành, lúc nào trên miệng cung Giai Thành, Giai Thành, chẳng lẽ thời gian vừa qua với cô chẳng là gì hết, chẳng lẽ tất cả những gì anh làm, cô đều không thấy.
Thở dài, Hà Vĩnh cũng xoay người ra ngoài, đưa lưng về phía Vivian.
Hai người ôm tâm sự riêng, ai cũng trằn trọc không ngủ ngon, tuy nhiên, thời tiết lạnh vẫn làm tốt nhiệm vụ của nó.
Lúc Vivian mở mắt ra, cô đang nằm trong lòng Hà Vĩnh, Hà Vĩnh hôm qua khó ngủ cả đêm, đến gần sáng anh mới chợp mắt, nên hôm nay Vivian dậy trước.
Vivian nhìn Hà Vĩnh.
Làn da anh đã ngâm hơn trước nhiều, tay nhiều cơ bắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-sach-thanh-nu-phu-doc-ac-tong-tai-quyet-tro-minh/1590561/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.