Khuya hôm đó trời đổ một trận mưa rất to, gió lớn thổi quá mạnh khiến căn lều của họ bị nước xối vào trong.
Hà Vĩnh đánh thức Vivian, cô và anh ngồi dậy, Hà Vĩnh gom hết đồ cần thiết, nắm tay Vivian chạy về phía hang động.
Trong đêm tối, Vivian chỉ có thể chạy theo chân Hà Vĩnh.
Cách chỗ dựng lều khoảng 200 mét là một hang động nhỏ có thể ẩn mình khi có mưa.
Hà Vĩnh đã chuẩn bị sẵn chỗ ngã lưng và chất sẵn củi từ trước.
Sau đó anh nhóm lửa, ánh sáng bùng lên, soi sáng hang động.
Cả hai hiện tại vừa ướt vừa lạnh, ngọn lửa vừa cháy cũng không thể xua cái lạnh đi ngay được.
Hà Vĩnh cắm một ít cây sào gần đống lửa, bảo Vivian cởi áo đem hong khô.
Vivian từ nãy giờ bị lạnh, người cô run đến nỗi không muốn mở miệng nói chuyện, cô đên ngồi gần bên đống lửa, hy vọng nó sẽ giúp cô chống lạnh phần nào, nhưng trên người cô thì ướt, đêm tối nhiệt độ hạ thấp, thêm nữa trong hang vốn lạnh lẽo.
Hà Vĩnh cởi quần treo trên sào, hiện tại anh chỉ mặc chiếc quần lót, thấy Vivian không trả lời mình, đi đến lại gần phát hiện cô đang run.
Tay Vivian rất lạnh. Hà Vĩnh ôm cô, truyền hơi ấm cho cô. Dù Vivian muốn phản đối, nhưng cô quá lạnh, người Hà Vĩnh lại ấm, vậy là, cô ôm lại anh.
Hà Vĩnh bắt đầu cởi đồ cho Vivian, anh cởi luôn áo lót, vì nó còn ướt hơn cả áo sơ mi.
Hà Vĩnh mang hết đồ của họ đem treo lên sào, chất củi cho lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-sach-thanh-nu-phu-doc-ac-tong-tai-quyet-tro-minh/1590556/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.