Bên trong gian phòng rộng rãi có một chiếc giường lớn, một chiếc ghế dài bọc da cao cấp.
Tần Lam trong lòng đầy bất an nhưng ngoài mặt vẫn cố trấn tĩnh.
Không biết hắn muốn gì?
Robert Nguyễn cứ vậy nhìn Tần Lam, cô gái này đang sợ hắn, hắn biết, đợi thêm một chút nữa thì cô sẽ mất kiêng nhẫn thôi.
Quả nhiên một lúc sau Tần Lam cất tiếng hỏi.
- Anh Robert, không biết anh mang tôi lên đây là có ý gì, nếu anh không có gì cần nói,vậy thứ lỗi tôi không thể ở lâu hơn được, cha mẹ tôi đang đợi tôi.
Robert Nguyễn cười.
- Cô Tần muốn rời khỏi đây? Có thể, chỉ cần cô giải đáp một vài thắc mắc của tôi là được, nhưng mà, đáp án của cô Tần nên chính xác một chút, nếu không-hắn xoay xoay khẩu súng nhỏ trên tay-thì chưa chắc cô Tần có thể rời khỏi đây một cách lành lặn đâu.
Tần Lam nghĩ đây rõ ràng là uy hiếp.
- Anh muốn hỏi cái gì?
Hắn đưa tin nhắn cho cô xem.
Trái tim Tần Lam đập nhanh lợi hại, quả nhiên.
Cô trấn an chính mình rằng không có gì phải sợ, không có gì phải sợ.
- Tôi không hiểu ý anh, có gì thì anh cứ nói thẳng.
Robert Nguyễn cười cười, cô cứ giả vờ đi, tôi rất vui lòng xem cô diễn.
Anh ta lại lấy từ trong túi đưa cho Tần Lam một tấm ảnh.
Trong ảnh là Tần Lam tại một trung tâm thương mại gần chỗ quán Bar, lúc đó cô đang mua cái sim rác và nhắn tin cho anh. Nhìn là biết, hình được chụp lại từ video quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-sach-thanh-nu-phu-doc-ac-tong-tai-quyet-tro-minh/1590478/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.