Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156
Chương sau
Sau một vòng lăn lộn trên giường của Tần Lam, Hà Vĩnh kéo cô đến vách tường kính cường lực bên dưới. Từ trong phòng ngủ của mình, mỗi khi kéo rèm ra, Tần Lam có thể nhìn toàn cảnh Bắc Thành. Cô đã rất thích ngắm cảnh thành phố về đêm. Nhưng bây giờ, cô bị buộc phải nhìn cảnh thành phố với Hà Vĩnh phía sau. Hà Vĩnh hung hăng đẩy Tần Lam vào vách tường kính cường lực, hắn dùng tay đè cô áp sát vào lớp kính còn hắn đi vào cô từ phía sau lưng. Tần Lam cả người bị áp vào lớp kính lạnh lẽo, mỗi một cú thúc của hắn, cơ thể cô càng bị áp chặt hơn buộc cô phải dùng hai tay chống đỡ. Ngoài kia là hình ảnh thành phố phồn hoa, đèn trang trí cuối năm sáng rực từng ngõ ngách, xe cộ vẫn tấp nập dù đêm đã về khuya. Thế nhưng hiện tại Tần Lam làm gì có tâm trạng mà ngắm thành phố. Ai đó đã nói rằng "khi bạn bị cưỡng hiếp, nếu không thể chống lại thì hãy nằm yên hưởng thụ", Tần Lam biết hiện tại muốn chạy cũng không thoát, nên chỉ đành mặc kệ hắn. Hà Vĩnh vừa giận vừa hưng phấn, cả hắn cũng không giải thích được sự hưng phấn thỏa mãn này đến từ đâu, hắn chỉ không muốn ngừng lại, hắn thật muốn ăn luôn Tần Lam vào trong bụng. Tần Lam cảm thấy hai chân bắt đầu tê mỏi, Hà Vĩnh không hề có ý dừng lại mà có cảm giác càng lúc cành hăng, cô không biết mình có thể chống đỡ cơ thể bao lâu nữa. Hà Vĩnh phát hiện Tần Lam đã hết chống đỡ nổi, thế là hắn xoay người cô lại, đem hai chân cô vòng qua eo hắn, lưng dựa vào kính, sau đó hắn từ từ đưa đẩy, tốc độ càng lúc càng tăng, một tay hắn giữ chân Tần Lam, một tay giữ sau gáy Tần Lam, ép cô đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của hắn. Tần Lam dùng hai tay ôm lấy cổ Hà Vĩnh để không bị ngã, kích thích quá lớn khiến Tần Lam muốn nổi điên, cô dùng móng tay cào lên lưng Hà Vĩnh, khiến lưng của hắn nổi lên dày đặc vết đỏ, có chỗ còn rướm máu nhưng nó lại càng làm Hà Vĩnh thêm hưng phấn. Nụ hôn cuồng nhiệt kết thúc. Hà Vĩnh dùng hai tay nâng mông Tần Lam sau đó đưa đẩy phân thân vào tận sâu bên trong Tần Lam, khiến cô kêu lên thành tiếng. Tần Lam không muốn phát ra thứ âm thanh đó, thế là cô cắn vào bả vai Hà Vĩnh, vậy mà hắn chẳng thấy chút đau đớn nào, Hà Vĩnh liên tục cắm rút trên thân Tần Lam, tốc độ cuồng dã càng lúc càng nhanh, đến lúc cả hai cùng đến cao trào. Tần Lam càng cắn Hà Vĩnh mạnh hơn, cô cảm nhận từng đợt cao trào ùa tới như sóng biển, còn cô như đám lục bình bị nước cuốn đi. Hà Vĩnh bế Tần Lam trở lại giường, tiếp tục đè lên người cô hôn xuống, chuẩn bị một đợt tiến công mới. Tần Lam cả người đã không còn sức, cô nghĩ đẩy hắn ra, nhưng lực bất tòng tâm. Hà Vĩnh hôn Tần Lam, không bỏ qua một chỗ nào trên người cô, tay hắn cũng di chuyển, hai tay nắm hai quả đào đẩy đà của Tần Lam mà xoa nắn, môi để lại lên cổ và ngực cô những dấu hôn dày đặc. Tần Lam bất lực mặc kệ hắn dày vò, tâm của cô cũng đang bị kích thích mãnh liệt vì....khốn kiếp, cô thích cảm giác này, thích đến mức cơ thể giống như nở hoa, từng tế bào trong người cô như đang chào đón Hà Vĩnh, mời hắn tới dày vò cô. - "Tần Lam, mày thật là hết thuốc cứu rồi ". Cô nghĩ. Hà Vĩnh lại một lần nữa đẩy phân thân vào bên trong Tần Lam, thật sự nơi ấm áp mất hồn này khiến hắn yêu thích không khống chế được, hôm nay Tần Lam cũng làm hắn đủ giận, hắn không muốn khống chế nữa, hôm nay hắn phải cho cô ăn "đủ" no để không nghĩ đến người đàn ông khác nữa. Bị Hà Vĩnh bắt lăn lộn một hồi Tần Lam cũng đã tỉnh lại một ít, không còn quá say tới mức không kiêng nể gì như ban đầu nữa, thành ra cô cũng rất thành thật phối hợp với Hà Vĩnh. Không phải cô yếu đuối nhưng đạo lý đấu không lại thì tạm thời nhẫn nhịn cô vẫn biết. Hà Vĩnh lại một lần nữa lên đỉnh trong cơ thể mất hồn của Tần Lam, còn cô thì đã ngất đi. Hắn nhìn người con gái dưới thân, suy nghĩ một hồi rồi bế cô đi vào phòng tắm. Nước ấm làm cả người Tần Lam thoải mái, khi cô tỉnh lại thì đang ở trong lòng Hà Vĩnh trong bồn tắm, hắn đang dùng tay massage cho cô, tiện thể ăn thêm chút đậu hủ, hiện tại cánh tay kia đang xoa ngực cô một cách từ tốn, mân mê và thưởng thức. Tần Lam lại thấy cơ thể dâng lên một cỗ khoái cảm không tên, Hà đại boss mà xoa một hồi nữa, cô không chắc mình có chủ động đè hắn ra hay không nữa. Tuy là nghĩ vậy nhưng hạ thân ê ẩm nói cho cô biết vừa rồi hắn làm cô có bao nhiêu cuồng nhiệt, hiện tại cô đã hết tất cả hơi sức thì còn có thể làm gì được. Hà Vĩnh thấy Tần Lam đã tỉnh nhưng cánh tay cũng không có dừng lại mà tiếp tục sờ soạng cả người cô, hắn cũng đang nghĩ có nên tiếp tục hay không, dù sao hắn cũng chưa có tận tình trừng phạt cô đâu. Nhưng khi nhìn cô mệt mỏi nằm trong lòng mình, hắn thấy có chút không nỡ. Dù sao thời gian cũng còn dài, hắn sẽ không cho cô có cơ hội đến với người khác đâu. Tần Lam nhìn Hà đại boss vừa vuốt ve thân thể mình vừa đăm chiêu suy nghĩ, trong lòng cô hiện tại lại rất loạn nha, hắn định sờ tới bao giờ, tắm xong rồi về ngủ đi chứ, trời sắp sáng luôn rồi. Ấy vậy mà trong sự vuốt ve của Hà Vĩnh và trong làn nước ấm áp, Tần Lam cứ từ từ thiếp đi một cách an bình. ===========©©©========= Tác giả: Tuần này ta sẽ cố gắng ra 2,3 chương, mong các nàng tiếp tục ủng hộ ta. Ôm ????
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156
Chương sau