Hà Vĩnh sau khi biết đã hiểu lầm Tần Lam cũng có chút hối hận.
Cho nên hắn sai người chuẩn bị một phần quà để tặng cho Tần Lam coi như đền bù.
Hộp quà hiện tại được đặt ngay trước mắt hắn, một sợi dây chuyền đính kim cương xung quanh viên đá ruby xanh hình giọt nước. Mẫu này được Hà Vĩnh cho thiết kế riêng cho Tần Lam, độc nhất vô nhị.
Hắn ngắm sợi dây, lại vuốt ve viên đá hình giọt nước, tưởng tượng đến lúc nó được đeo lên chiếc cổ trắng ngần của Tần Lam, hắn khẽ cười.
Hà Vĩnh định gọi Tần Lam đi ăn tối rồi đưa cho cô chứ không đến nhà cô, vì mỗi lần đến, hắn biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó. Hắn không muốn chuyện đó xảy ra bây giờ.
Lý do là dạo này Hà Vĩnh thấy mình rất hay nghĩ đến Tần Lam, nghĩ đến nụ cười xinh đẹp cô cười với Giai Thành, nghĩ đến điệu nhảy uyên ương cô nhảy với Giai Thành.
Hắn rất không vui.
Thế nhưng vì sao không vui, hắn lại không biết.
Cũng có thể do hắn cho rằng cô cũng giống như vật sở hữu của hắn, trong mắt cô, chỉ nên có mình hắn mới đúng, cô lúc nào cũng phải theo sau hắn, để mỗi khi hắn quay lại đều sẽ thấy cô ngay bên cạnh mới đúng.
Vậy mà bây giờ khi hắn quay đầu nhìn lại, xung quanh cô, dường như có rất nhiều đàn ông.
Thậm chí có rất nhiều người chờ đợi hắn chia tay cô để có cơ hội nhảy vào.
Cho nên, Hà Vĩnh muốn cho Tần Lam một ít giáo huấn, hắn sẽ lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-sach-thanh-nu-phu-doc-ac-tong-tai-quyet-tro-minh/1590464/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.