Tay chân Đỗ An Vi rã rời nằm xuống giường, nhớ lại cảnh ở trường đúng là một ngày xui xẻo.
Sau khi ăn xong cô lấy đầm phục đi thay, cũng may balo vẫn còn đó.
Đoàn Huyền Ý cũng quay về lớp của anh ta, cô giả vờ hỏi: "Không học lớp tôi nữa à?"
Thì anh ta trả lời: "Nói đùa thôi, chứ tôi mà hạ lớp ba tôi đánh gãy chân tôi quá."
Cô làm vẻ mặt khinh bỉ anh ta rồi quay về lớp, kết quả là gì biết không? Cô bị cô giáo phạt đứng hết buổi học vì tội cúp tiết. Cô khóc không thành tiếng, cô bị oan mà, cô đâu có muốn như thế chứ.
Thụy Vũ, Hoàng Kỳ, Thiện Nhã, ba con người này đúng là khắc tinh của cuộc đời cô.
Đỗ An Vi nằm nghỉ ngơi được một lát, thì chị Đan người làm gõ cửa phòng cô, gọi: "An Vi ơi, xuống ăn cơm đi."
Cô "dạ" một tiếng, thay đồ rửa mặt rồi đi xuống lầu.
Vừa bước chân vào phòng ăn, Đỗ An Vi đã giật mình vì thấy Thụy Vũ ngồi ở đó từ khi nào, một chân bước vào phòng ăn của cô nhẹ nhàng rút về, định quay người đi về phòng, thì đã nghe giọng hắn khó chịu vang lên:
"Nhanh cái chân lên, cô định để người khác chết đói vì cô à?"
Cô nhíu mày khó chịu, đã không muốn đụng mặt mà cứ gặp hoài vậy trời!
Đỗ An Vi đi đến, trên bàn có năm sáu món ăn. Chiên, xào, kho... tráng miệng gì đó đủ kiểu.
Cô ngồi vào bàn, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-nu-chinh-truyen-nguoc/2748937/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.